THƠ DÂNG THỌ ƠN THẦY
(Chép lại những vần thơ ứng tác đọc tặng thầy NGUYỄN KHẮC DƯƠNG qua những dịp họp mặt cựu sinh viên văn khoa Viện Đại Học Đà Lạt ở Sài Gòn sau năm 1975.)
1.
Bài thơ nầy xin đọc dâng tặng thầy xưa
Của một học trò thi sĩ
Sống thành tâm mơ mộng làm thơ!
Ôi! Thầy Nguyễn Khắc Dương, người thầy học cũ
Người thầy của những học trò biết sống đợi chờ kiên khổ
Của những năm tháng nhăn nheo
Bi kịch quê hương tạc vào dòng lịch sử
Thân phận con người trôi dạt rong rêu!
Niềm thương nhớ Thầy lắng sâu trong ký ức
Đời cơm áo có đêm nằm thao thức
Hình bóng Thầy nghiêng mãi xuống lương tâm!
Ôi! Nụ cười hiền
Ánh mắt xa xăm
Vầng trán rộng mênh mông trời tư tưởng.
Không dễ đâu, giữa thời đại bão giông
Thầy vẫn sống một cuộc đời bình lặng, tối giản đơn
Thầy vẫn giữ đôi mắt sáng ngời chỉ nhìn về một hướng.
Ôi! Đôi mắt sáng ngời chỉ nhìn về một hướng
Vườn Chúa Điện Xuân
Rực nắng vĩnh hằng
Dẫu trần gian đảo điên mùa huyễn tượng.
Lời giảng của Thầy trên giảng đường ngày xưa
Có những phút giây lặng im trầm tư mặc tưởng
Tia mắt cháy những suy niệm siêu hình
Động hồn tôi những miền cõi tâm linh…
2.
Những năm tháng xa xưa
Thời tôi là sinh viên triết Viện Đại Học Đà Lạt
Thời Đất Nước Việt Nam chìm trong chiến tranh loạm lạc.
Tuổi trẻ tôi đói nghèo lang bạt làm thuê kiếm sống học hành.
Buổi sáng thức dậy
Tôi ra ngồi ở vỉa hè Hòa Bình
Gặm bánh mì Vĩnh Chấn nóng hổi
Ngó Tự Do
Chờ nắng bình minh.
Thầy cầm tay bảo cùng về ở với mình
Phòng giáo sư
Nhà viện tạm phân cho.
Đời tôi có những tháng năm đẹp như chiêm bao thần thánh!
Ôi! Đứa con đi hoang trở về hơi thở còn thơm tho.
Hàng đêm Thầy vẫn ngồi tịch lặng nhẩm kinh cầu nguyện niềm chí thánh!
Vẫn chiếc áo vét cũ Paris sờn vai,đôi giầy há mõn,
Cùng Thầy bách bộ lang thang phố núi khi chiều lúc sớm
Những café kho quán cóc vỉa hè,
Những Domino, những xóm chợ bến xe.
Ngồi bên Thầy là vui buồn được chia sẻ,
Ngồi bên Thầy là được nói cười bông tếu, nguồn vui vô kể.
Vây quanh Thầy là sinh viên nghèo, kẻ bán vé số, trẻ đánh giày.
Ôi! Vị Giáo Sư Khoa Trưởng mà dáng hình tựa kẻ ăn mày.
Thi sĩ tôi lặng nhìn Thầy như một vì Á Thánh!
Bạn bè tôi
Thơ nhạc họa triết đông tây
Ngày xanh mê gái tóc bay phố tình
Dẫn hồn ngồi quán vô minh
Thấy trong hư ảo bóng mình lênh đênh…
Đều thầm gọi tên
Tụng ca Thầy Nguyễn Khắc Dương sống một cuộc đời ngoại hạng!
Đó là những năm tháng đẹp thơ mộng nhất của đời tôi,
Một thi sĩ bụi đời,
Cho ra đời những vần thơ rất thánh (*)
(Đăng trên tạp chí Tư Tưởng của Đại Học Vạn Hạnh)
Thầy đã chắp cánh cho thơ bay
Bướm gáy rạn ngày!
——————————————————————————
(*) “Tôi ngồi giữa Phật đàng
Làm thơ như thánh hiện”
(Đêm Trăng Leo Lên Mái Chùa – Trần Thoại Nguyên, đăng tạp chí Tư Tưởng của Đại Học Vạn Hạnh, SG, 1970)
3.
Những ngày đầu sau 1975
Tôi về ở quê nhà Quảng Ngãi
Việc đầu tiên là phải khai báo lý lịch cá nhân rõ ràng
Thời học đại học ở đâu, làm gì, ai biết
Tôi đã ghi rất mực chân thành:
“Thời sinh viên ở với người Thầy, người Cha, người Anh, người Bạn là GS. Nguyễn Khắc Dương trong khuôn viên Viện Đại Học Đà Lạt”
Thế là đời tôi rất khác!
Thế là “Người ta” bảo tôi học trường Nhà Dòng
Thế là “Người ta” bảo tôi là con nuôi Cha Đạo!
Thế là cuộc đời tôi càng thêm điên đảo!
Biển đời trôi dạt,
Tôi có vợ có con cùng trôi dạt!
Hết góc núi rừng Long Khánh Đồng Nai
Đến rẻo cao nguyên BLao Bảo Lộc Đà Lạt
Góc xó nào Thầy cũng lặn lội tìm về thăm nói cười đùa tếu hôm mai
Thương Thầy thường lấy quần ngủ trùm đầu,
Thương Thầy ăn tí cơm cháo tí canh rau,
Thương Thầy cùng nằm nền xi măng chuyện trò suốt sáng
Ôi!Tình thầy trò lai láng!
Gia đình tôi đón Thầy về vui nguôi quên đời khổ ải.
Các con tôi vẫn mãi trông chờ ông nội!
Thầy dựng vợ gã chồng giúp vốn cho những đứa con ai bơ vơ lưu lạc,
Thầy là vị chủ hôn của niềm hoan lạc!
Vợ chồng tôi đã mấy bận đóng vai làm nhà họ đàng hoàng.
Giữa đời thường thoang thoảng Phúc Âm!
Thầy lại đi cùng Cha Xứ vùng sâu, khắp các buôn làng
Tặng những phần quà tiền vàng
Cho những gia đình con chiên đồng bào dân tộc nghèo ngặt.
Như gió cuốn đi không để lại dấu vết!
Thi sĩ tôi đang đứng đợi nàng thơ giữa núi rừng thôn bản mù sương,
Mắt tròn kinh ngạc
Đăm đắm nhìn theo bóng một vị thánh sống giữa đời thường!
Ôi! Hành tàng lang thang hành giả bụi đời của Thầy Nguyễn Khắc Dương là như thế!
Thế Tâm thầy là tâm cứu thế!
Cuộc đời Thầy là bài giảng về triết lý tình thương.
Dẫu biết thế gian là cát bụi vô thường
Cho tôi làm thi sĩ
Tụng ca một mùi hương.
Đây vần thơ tuyệt mĩ
DÂNG THỌ ƠN THẦY NGUYỄN KHẮC DƯƠNG!
TRẦN THOẠI NGUYÊN

Trước đây tôi tình cờ được đọc hồi ký của thầy,giờ qua thơ TTN hiểu thêm được nhiều khía cạnh khác về cuộc đời chìm nổi và đáng kính của thầy
Ô. Chào Huỳnh Hùng! Cuốn hồi kí ấy thầy Nguyễn Khắc Dương viết lâu rồi như một giải bày rất khiêm tốn và chân thành,chứ thầy thường nhắc “Cái tôi là cái đáng ghét” đó bạn ơi! Cảm ơn bạn đã đọc thơ và chia sẻ! Chào trân trong!
Mot nguoi thay that dang kinh trong
Cảm ơn Nguyenvanhuy đã đọc và để lại lời tôn sư với người thầy của
chúng tôi!
Vẫn nghe nhắc đến thầy,tiếc là chưa được làm học trò thầy !
Tuyết Hoa thân mên! Cả đời làm thầy,sắp mừng đại thọ 90 của thây,thầy Nguyễn Khắc Dương vẫn còn lên giảng đường ở đại chủng viên ngoài Vinh! Nếu có duyên gặp,thầy vui vẻ nhận là bạn thôi,bạn ơi!
Thầy Nguyễn Khắc Dương bây giờ ở đâu vậy anh ?
Chào Champa !Thầy Dương đang dạy ở Vinh,dịp Noel thầy có bài giảng ở Hà Nội. Đúng là cánh chim không mỏi,thân tằm chưa hết tơ! Tôi có đưa số DĐ của thầy trong phản hồi nào đó. Chào bạn!
Trần Thoại Nguyên ơi ,
Mỗi lần anh nghe em ngâm hoặc anh đọc bài thơ THƠ THỌ DÂNG THẦY
lòng anh rung động và cảm ơn em .
Từng câu thơ của em , thắm vào máu thịt của những người học trò cũ
của thầy Nguyễn Khắc Dương .
Một lần nữa , trân trọng cảm ơn thi sĩ .
Ồ.Trình anh TRẦN BẢO ĐỊNH! Nãy giờ tập trung reply với các bạn thơ,đã nhắc đến anh mấy lần rồi,vì anh gắng bó ân tình với thầy thật sâu đậm,có SV nào được thầy trực tiếp lo và làm chủ hôn như anh cưới vợ đâu! Có cả 1 tập thơ dày THẦY TÔI dâng tặng thầy NGUYỄN KHẮC DƯƠNG là quá đẹp cho cả thầy và trò chúng ta! Tình đời,tình người,tình thầy trò…kết thành hoa nhân ái…thành thơ! Chúc anh an khỏe,bữa nào gặp nhau anh nhé!.Tôi mới gọi nói chuyện với thầy đây!Thầy có khỏe và vui ! Chào anh!
Một ông thầy “tâm đức “
Cảm ơn himlam đã đọc thơ và để lại lời tụng ca thầy! Có đip bạn mà gặp trò chuyện với thầy,tếu táo một hồi rồi lộn thiền bạn cũng vứt tâm luôn !Hahaha!
Tình cảm thầy trò thật đậm tình đậm nghĩa
Cảm ơn Miên đã đọc thơ và chia sẻ đồng cảm!
Chào Anh Trần Thoại Nguyên!”Thầy”-Chỉ một tiếng nói lên..đã nghe dậy lên niềm tôn kính.Thầy là vầng dương là ánh trăng là ánh sáng soi rọi con tim Thầy nhân từ bác ái ,uy nghiêm Thầy hiền.Bài thơ viết về Thầy của Anh nhắc lại… nhớ đầy kỷ niệm…
aitrinhngoctran quí mến! Com. của bạn ngắn gọn mà giàu hình ảnh hơn bài thơ tôi viết về thầy! Chào trân trong!
Những đoạn thơ viết về thầy thật tuyệt vời.Người đọc hình dung thật rõ hình ảnh một vị thầy với nhân cách cao vòi vọi mà lại gần gũi thân thương với đời , với học trò khốn khó.
Anh TTN. viết về thầy và làm nổi bật hình ảnh thầy.Không như nhiều người viết về thầy cô mà hình ảnh thầy cô lại mờ nhạt hơn mình.
Cảm ơn tranthicotich đã đọc và chia sẻ đồng cảm về mấy nét chân dung tinh thần một người thầy của chúng tôi!
thầy Nguyễn Khắc Dương qua thơ của Trần Thoại Nguyên quả đúng là một nhân cách lớn…
Trong đời thường, thầy cũng là một là một nhân cách lớn đó NDT ơi :
Sau 75 ,khi một hoc trò là cán bộ vào thăm và xin bảo lãnh cho thầy
trong trại cải tạo , thầy đã nói với người học trò (sinh viên) :” thầy độc thân ,
không sao đâu , em bảo lãnh cho thằng A đi , nó còn vợ con…”
(anh A cũng là bạn đồng môn của người cán bộ )
Đồng Hoang học ngành tâm lý xã hội ,( vì muốn đi lo cho trẻ bụi đời…hoang giống Đồng Hoang ) nhưng cũng may mắn được học 1 số giờ
Triết nhập môn với thầy. Thây rất uyên thâm nhưng cũng rất hóm hỉnh ..
rất gần gũi với mọi người…thầy là một thầy tu giữa đời thường …
Nguyễn Đồng Hoang (?) ơi! Vậy là bạn cùng học thời theo chế độ chứng chỉ với mình (1970 về sau học theo chế độ niên chỉ ).Bạn hiện giờ ở đâu mà họp mặt cựu SV VK VĐH ĐL ở SG có khi ở ĐL không thấy nhau?! Cảm ơn bạn đã chia sẻ thêm thông tin về người Thầy “bình dị,tối giản đơn” của chúng mình! Vài tháng nay thầy có khỏe hơn chút,đang giảng dạy ở Vinh,rồi ra Hà Nội giảng dạy ở Đại chủng viện ngoài đó. Khắp nơi đều muốn lưu giữ ngững lời cô đọng tâm huyết những ngày tháng cuối đời của thầy! Nên thầy không thể vảo Sài Gòn dịp nầy như mọi năm để bọn mình gặp nhau! Số DĐ của thầy DƯƠNG:01686983561. Chào bạn đồng môn!
vậy là anh và TTNguyen cùng học với thầy Nguyễn Khắc Dương…
[không phải ai cũng có cái may mắn này đâu à nghen]…
nguahoang không ganh tị mà chỉ lấy làm tiếc lắm!…
A. Nguyễn Đăng Trình thân mến! Mấy đoạn khúc thơ ứng tác đọc dâng tặng thầy trong những lần gặp mặt bạn hữu cựu SV VK VĐH ĐL ngày xưa (được ghi âm chuyển cho lại) chắc là chỉ điểm xuyết chiêu tuyết một ít chi tiết về người thầy thân thiết nồng ấm của bọn mình,không thể khắc tạc chân dung tinh thần,nhân cách,tâm hồn cao đẹp thánh thiện của thầy đâu,bạn ơi! Có lần nhà thơ Thanh Thảo trò chuyện cùng thầy,đưa ngón tay cái lên khen thầy… Thầy Dương nói:”Bảy mươi chưa què đừng khoe mình lành,cậu ơi”.Sau đó,nhìn dáng đi của Thanh Thảo,thầy áy náy ăn năn mãi!
Ờ,hồi nào có đip gặp Trần Bảo Định,NĐT hỏi chuyện thầy Dương kéo GS,phụ khảo Viện ĐH ĐL đi cưới vợ choTBĐ ở miền Tây trong những năm chiến tranh ác liệt cho nghe! Dù là con của cụ thượng thư triều đình Nguyễn Khắc Niêm,giòng họ nho giáo khoa bảng nhưng riêng thầy theo đạo Thiên Chúa một mình,độc thân một đời,có loáng thoáng làm thơ thắm đượm phong vị Phương Đông của Thiền và Lão Trang. Sau 75,ở “trại cải tao”(!) về,thầy được mời vào UB.KHKT của tỉnh Lâm Đồng,rồi nghĩ hưu thầy trả lại nhà cho nhà nước,rồi lại có giáo trình chuyên đề Triết,Văn hóa tâm linh ở ĐH Viết Văn Nguyễn Du Hà Nội,ĐH Đà Lạt…Đến tuổi sắp 90 mà thầy vẫn còn đi giảng dạy về thần học,văn hóa tâm linh dân tộc khắp Trung Nam Bắc đó NĐT ơi! Tôi đã từng đôi lần viết về thầy,giới thiệu thơ thầy trên báo GIÁO DỤC TP. Các bạn có thể gõ Goole :GS Nguễn Khắc Duong để đọc những bài viết về thầy của những nhà nghiên cứu có tinh thần đổi mới ở miền Bắc XHCN! Chào bạn thân yêu!
vậy thầy Nguyễn Khắc Dương còn là dấu GẠCH NỐI LỚN [-] giữa truyền thống và hiện đại, giữa cổ học và tân học, giữa chế độ xưa và nay… chả trách tri thức của thầy quá phong phú và cái TÂM của thầy quá trong sáng!…
kích chúc thầy luôn khỏe mạnh…
Một ông thầy thật đáng nễ
Thưa vâng! Một người Thầy,một người Cha, một người Anh,một người Bạn quá thân thiết thương yêu của những học trò sinh viên chúng tôi! Xuân 2014 nầy mừng đại thọ thầy 90,thầy vẫn còn sức khỏe,nói cười tếu táo vui vẻ,thầy đang giảng dạy thần học và văn hóa tâm linh ở Đại chủng viện ngoài Vinh,mùa Noel nầy Thầy lại đi giảng ở Hà Nội,gần tết nguyên đáng thầy về Huế ăn tết với người em ruột là nhà văn Nguyễn Khắc Phê.Vâng!”Một ông thầy thật đáng nể” vậy đó,bạn ơi!
Chúc mừng anh có một người thầy thật tuyệt vời
Thưa vâng! Cảm ơn Savi đã chia sẻ. Thậy may mắn trong đời thi sĩ có người thầy chắp cánh cho thơ bay,bướm gáy rạng ngày! Anh Trần Bảo Định có cả một tập thơ THẦY TÔI dâng tặng riêng thầy.
Sao không chỉnh hình lại bằng photoshop cho đẹp admin ơi !
Chào bạn Vân Hạc! Lỗi tại tôi!
Mình cũng không rành chuyện này lắm. Thông cảm nghen