Nguyễn Man Nhiên
tôi biết những người không ngủ
anh ta đổ đêm ra các bình mực
viết tiểu thuyết trong nhà bếp
lúc tảng sáng, tôi thấy chỉ còn đôi mắt
những đường nét lờ mờ
như bức vẽ trẻ con trên tường nguệch ngoạc
.
người đàn ông ngủ quên trên những bóng ma của ngày hôm qua
những ngôi sao đang bay quanh phòng giống như bầy muỗi đói
đâu đó tiếng thì thầm nặc danh
chúng chỉ là loài ăn xác thối
cái ống đen ngòm như miệng núi lửa
mọc lên từ địa ngục
.
nơi tối tăm của mình
ngón tay người mù đọc đống đổ nát
một đường cong xuống mũi, miệng, cổ
từ đó sự im lặng có thể trượt ra khỏi bờ vai như dây đeo áo
bàn tay biến mất đột ngột trong chiếc hộp đen và rỗng
lòng bàn tay dang ra và vực thẳm
.
tôi đếm hơi thở tôi
giọng nói van lơn như gió qua hẻm núi
thời gian dường như đang quỳ xuống trầm tư
người đàn ông kéo sợi dây thừng qua lưỡi
sợi dây nối quá khứ và hy vọng
từ mớ rách nát, những cánh buồm sẽ trở lại
.
tôi biết những người không ngủ
những người đã vượt qua khoảng cách để sống
anh ta đổ đêm ra các bình mực
như một phương tiện đào thoát
ở đó cơn bão
là cái bóng của ngày mai

Một bài thơ nói như bạn Tú Gàn là kén người xem,nhưng theo tôi nghĩ vẫn có vẻ đẹp riêng của nó nằm khuất sau lớp vỏ sù sì của ngôn ngữ đầy tính biểu tượng
Nhất trí với nhận xét của huynh !
Nói thêm :
Nhưng tôi vẫn nghĩ : Khi đã “trình làng”, thơ viết cho số đông độc giả vẫn tốt hơn, tìm được tiếng nói chung, sự đồng cảm… hơn là viết cho…riêng mình !
Hình thức thể hiện là thơ, nhưng thật ra đây là một bức tranh lập thể của ngôn ngữ, kén người xem !
Thơ và Văn…đọc thấy hay hoặc không hay là do trình độ cảm nhận của mọi ngừ..
Thằng tui trình độ kém, tui đọc tui không biết nó là Thơ hay là Truyện, tui còm, nói lên cảm nhận của tui là bài ni sao giúng ” mụ dông “. Chỉ vậy thôi mà cũng.. đì lít..là sao Trang Chủ! không tôn trọng quyền tự do ngôn lựn gì hết dzẫy….? Nguyễn Man Nhiên là ai mà chơi kì dzẫy ???
Hehe…phản ứng có kết quả ! Dzzzzzooooô…NO hè ?
Ố..là la. mình là No ta đâu phải no từa…đúng hông ông Tú ! hehe
tôi biết những người không ngủ
anh ta đổ đêm ra các bình mựcviết tiểu thuyết trong nhà bếp
lúc tảng sáng, tôi thấy chỉ còn đôi mắt
những đường nét lờ mờ
như bức vẽ trẻ con trên tường nguệch ngoạc
_________
Giống các còm sĩ xunau quá
.
Mot bai tho viet theo the tu do,kho doc,nhung sau sac va da nghia
Thật đáng nể vì một nhà nghiên cứư văn ngệ dân gian chuyên nghiệp mà Man Nhiên nhúng bút vẽ lên bức tranh không phải trên giấy dó mà trên nền kĩ thuật số một bức tranh siêu thực bằng thơ.
Đọc Man nhiên như ăn mướp đắng , như ăn mắm nêm , hơi khó một chút ban đầu , quen rồi thành ghiền , thành hay…..