Thuận Nghĩa.
Tôi thường nhận được những tài liệu về tuổi già viết bằng tiếng Việt, Anh, Pháp với bản dịch tiếng Việt từ bạn già khắp nơi trong và ngoài nước. Khi thì những chỉ dẫn về những dấu hiệu của chứng đột quỵ, đau khớp, đau tim,…; những phương pháp tập luyện, dưỡng sinh, vân vân và vân vân. Nếu dùng công cụ tìm kiếm của google với những từ khóa “ lão khoa, bịnh người cao tuổi…” bạn sẽ có núi tài liệu, phải sống 200 năm mới đọc hết. Nếu có chí học các phương pháp tập luyện, nào là dịch cân kinh, yoga, thiền …mỗi ngày phải có 48 giờ mới đủ thời gian thực hành, không khéo sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Một số bạn già của tôi mách cho nhau những bài thuốc “cải lão hoàn đồng “, bài nào cũng “hay lắm”; hoặc tìm ăn các thứ đặc sản như rắn, rết, bọ cạp, kỳ đà, cắt ké,…con gì cũng bảo “ep-phê”. Phổ biến nhất là các thứ rượu thuốc, ngâm đủ thứ cây con, để càng lâu càng “tốt”. Một bác sỹ danh tiếng bảo với tôi rằng dựa theo kết quả phân tích trong phòng thí nghiệm những thứ cây con ấy lâu ngày bị phân hủy khiến rượu thuốc không khác gì nước cống, chỉ khác nhau mùi vị. Chắc là phải tham khảo ý kiến nhà văn Trương Văn Dân, vốn là chuyên gia hóa dược làm việc lâu năm ở Ý, để biết thực hư thế nào. Ớn nhất là các loại rượu pha máu tươi, tim, mật của thú hoang dã như rắn, gấu, bò tót,…Các chuyên gia y tế cho rằng trong các loại máu động vật có những loài ký sinh, vi trùng, vi khuẩn có thể cộng sinh với loài vật nhưng rất nguy hiểm cho người.
Có lẽ, những thức ăn đặc sản, rượu thuốc ấy là những thứ doping, có tác dụng sinh lý thì chưa chắc nhưng tâm lý thì nhiều – liệu pháp tâm lý đôi khi cũng cần để người già có cảm giác …không già hoặc ít già so với tuổi tác thật.
Mới đây, một ông bạn là bác sỹ hưu trí, gửi cho tôi “Mười lời khuyên dành cho người cao tuổi”, tóm tắt như sau:
(1) Hãy vui vẻ với mọi người, (2) Làm chương trình xài hết tiền mình có, đừng tìm vui trong việc làm tiền, tích cóp của cải, (3) Hãy sống với thực tại vì “ Ngày hôm qua thì đã qua. Ngày mai thì chưa đến, thậm chí không bao giờ đến”, (4) Hãy vui vẻ với cháu nội-ngoại nhưng đừng tự nguyện làm người giữ trẻ trọn thời gian, (5) Chấp nhận già, yếu, bệnh tật…và cái chết vì đó là quy luật sinh, lão, bịnh, tử. (6) Vừa lòng với những gì bạn có, đừng nhọc sức tìm kiếm những gì bạn không/chưa có vì thời gian không còn nhiều nữa, đã trễ rồi, (7) Vui với người phối ngẫu ( vợ/chồng), con cháu, bạn bè. (8) Giả có ai yêu bạn, người đó phải yêu chính bạn chứ không phải những gì bạn có, (9) Tha thứ cho người và cho mình, và (10) Làm quen với cái chết vì chết là một phần của cuộc đời. Đừng sợ.
Những lời “khuyên” đại loại như trên có lẽ phổ biến, bất kể đến từ Tây hay Đông. Những ai đang cố gắng vô ích với rắn, rết, bò cạp,…giống như Tần Thỉ Hoàng tìm thuốc trường sinh bất tử thì tham khảo điều (5), (6), và (10). Những ai đang sống với con cháu chú ý điều (4), tuy nhiên nếu bạn không có khả năng độc lập về tài chính, phải sống nhờ con thì đành chấp nhập là babysitter, thậm chí làm “o sin”vậy. Tục ngữ có câu “mẹ già bằng ba con ở”, chứng tỏ chuyện mẹ già làm o-sin đã có từ xửa từ xưa. Thế nên ông Đặng Tiểu Bình có lời khuyên nên dành dụm chút tiền cho tuổi già có thể “tự lực cánh sinh” là vì vậy. Cũng có người, nhất là ở nông thôn, chia của cải cho con cái, không giữ lại chút tài sản nào để “dưỡng già”, thành trắng tay, phải ăn nhờ, ở nhờ con cái ngay trong nhà của mình. Cho nên bạn cần tham khảo điều (2), phần nào để dưỡng già, phần nào để lại cho con cháu. Tục ngữ có câu: “Đời cua cua máy; đời cáy cáy đào”. Ngay cả Bill Gates, ông chủ Microsoft, tiền rừng bạc biển mà chỉ dành cho con 10 triệu dollars, một số tiền nhỏ trong khoảng 40 tỷ tài sản. Còn những lão vẫn còn ham chạy theo tiền bạc, kiếm danh vọng…thì miễn bàn. Mười lời khuyên nầy có lẽ xuất xứ từ phương Tây, nhưng xem ra nội dung các điều (3), (9) và (10) cũng tương tự nhân sinh quan phương Đông- nhất là Phật – ở chỗ “sống với hiện tại”, “Tha thứ cho người và cho mình” va “ làm quen với cái chết vì cái chết là một phần của cuộc đời”( tức sinh-lão-bệnh-tử).
Tôi thì quan tâm đặc biệt điều (8):“ Giả có ai yêu bạn, người đó phải yêu chính bạn chứ không phải yêu những gì bạn có”. Đúng rồi, không thể bỏ sót mục nầy vì chẳng lẽ người già không yêu ai và không được ai yêu – yêu ở đây là tình yêu trai-gái. Quả vậy, trên xunau.org và những trang khác có vô số thơ, văn về đề tài iu iu mà đa số tác giả là các ông bà U 60, 70, đã đành hầu hết là những hoài niệm nhưng biết đâu trong đó vẫn có iu theo thì hiện tại. Tại sao không? Tình Yêu đâu có tuổi.
Trở lại lời khuyên ở Điều (1) “Hãy vui vẻ với mọi người”. và Điều (3) “Hãy sống với thực tại”. Tình yêu trong thì hiện tại giúp cho ta “sống với thực tại” (Đ.3) và được“vui vẻ” (Đ.1), NẾU…Thế đấy, cuộc đời luôn lè kè chữ “nếu”. “Nếu” là điều kiện cần và đủ. Chẳng hạn, nếu bạn được phép iu, đủ sức iu, …và trước hết nếu có ai đó iu bạn. Nhưng cái “Nếu” tối quan trọng là ai đó “phải yêu chính bạn chứ không yêu những gí bạn có”. Nhân vật người Úc gốc Việt trong truyện “Sống để trả nghiệp” của Đinh Tấn Khương (trên xunau.org) khôn ba năm dại một giờ giao trái tim và hốt tiền vợ con cho cô sinh viên bạch cốt tinh đến nỗi thân bại danh liệt theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, sống dở chết dở để “trả nghiệp”. Nếu anh ta cảnh giác đặt câu hỏi “ cô ta yêu tiền hay yêu người” thì có lẽ đã không bị rơi vào bẫy tình, giả có lỡ rơi vào thì cũng biết bỏ của chạy lấy người, đâu đến nỗi bị thằng tình địch trẻ khỏe ném xuống lầu đến chấn thương sọ não. Nói thì dễ nhưng cái bẫy nào cũng được ngụy trang khéo léo, khi đã “mù con mắt” rồi làm sao nhận ra nó. Xét cho cùng, trong thời buổi nầy cái gì cũng có giá, chẳng ai cho không cái gì, kể cả cái gọi là “tình yêu”. Sự thật đôi khi phũ phàng nhưng dẫu phũ phàng cũng là sự thật.
Thà rằng cứ yêu “lặng lẽ” như Nguyễn Quy hoặc “ lặng thầm” như Nguyễn Thị Tiết cho chắc ăn. An toàn là trên hết. Nhớ nhé các GIAMAHAVU…iu*
Thuận Nghĩa.
19-9-2011

* Các bạn GIAMAHAVU thân mến,vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
Không dè bài “Khi GIAMAHAVU…iu” lại được nhiều người xem và bình luận đến thế. Vậy là vui rồi, nhưng bình tĩnh nghĩ lại không phải vì văn hay, chữ tốt mà chính vì đề tài nầy được nhiều người quan tâm – “phe ta” quan tâm đã đành mà những người trẻ hơn cũng tò mò muốn biết “các cụ như thế nào, nhất là cái khoản ấy”, hơn nữa trước sau gì mình cũng già.
Có bạn có lẽ còn trẻ nên mới thấy bức tranh biếm họa đã thấy “ghê quá” và bỏ chạy. Có bạn đặt câu hỏi:” già mà còn iu sao?”. Cũng dễ hiểu thôi: ai mà chẳng sợ già và tâm lý chung cho rằng già đồng nghĩa với hàng quá “date” chờ thanh lý. Xin thưa với các bạn ấy rằng…giamahavu vẫn là con người, vẫn muốn sống vui vẻ – vui vẻ kiểu nào thì tùy “ngã nguyện như thử…”.
Có lẽ chúng ta thống nhất với nhau điều nầy:
* HÃY LÀM CHO NHAU VUI VẺ, và
* CẤM LÀM CHO NGƯỜI KHÁC MẤT VUI – THẬM CHÍ KÉM VUI.
Vui vẻ cho tất cả.
Xin cảm ơn mọi người.
Thuận Nghĩa. vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
Trời ơi viết hài hước quá….admin phải trả nhuận bút gấp hai gấp ba lần nghen
@BNgoc
Bạn cho biết số tài khoản của bạn để khi nào nhận được “nhựng bút” mình chuyển cho bạn 20% tiền “còm” ( commission/comment đều ok)
Hè hè Quynh Thuận Nghĩa “chơi ẹp” gơ hè ! Dzậ mứ gọi là GALENG chính hiệu CON … HIU DZÀNG chớ !
Dzậy … sorry !
Hình minh họa eo ơi sao mà ghê quá
@ Đó là chân dung Tú Gàn lúng 101 tuổi, nhưng chẳng biết bà già ngồi bên cạnh là bà nào. Hic
Quã ! Chớ hổng phải quynh Nẫu Xốm Cũ na ? Hay ông … Chúa Xồm ?… Tú Gàn làm gì …(eo ơi sao mà…) “địp chai” dzữ dzẫy ?
(Nói nhỏ quynh nghe thâu, đừng nói ai bít : bà già ngầu bên cạnh là … má dzợ tương lai của Tú Gàn đóa ! he he he …)
Còm của bài này đạt kỷ lục của trang xunau.org rồi anh Thuận Nghĩa ơi.
Mắt mình cũng đạt kỷ lục…quáng gà, nhìn Ba Cù Nèo thành “Ba Cô nèo?”
Hội này vui thiệt , cho em vào với !
@ Tịnh Quyên, càng đông càng dzuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Cô trong logo đẹp quá.
chủ đề này có vẻ hot dử hén
@ Sao dô trễ dẫy? Sắp hụt hơi rồi.
Hà hơi “típ” sức – Hô hấp nhân tạo ! Bơm ! Chời, dễ ẹt !
Troi oi gia ma con iu iu nua sao?
@ Sao là sao? Có là sao…nào.
Gìa mà iu iu …mới có chuyện bàn tán rôm rả dzẫy đó !
MIT thích kiểu ni lắm ông anh Thựn Nghĩa quơi!YAMAHAVU….IU..IU..
@ MIT. Vậy thì tiếp tục No.8 nhe.
MIT nói : MIT thích kiểu ni … là kiểu gì dzẫy quynh Thuận Nghĩa ?
Á , thấy rầu : YAMAHAVU…IU…IU..
Dzậy mà tưởng gì ?
Chuyên mục GIAMAHAVU đọc cũng hay hay…xả stress được đó các bạn!
@ Lãng Tử. Đời lãng tử mà cũng stressful hã bạn?. “Xả” xong là khỏe, ok?.
Em cũng thấy mục này hấp dẫn đó , em tham gia luôn nghen .
@ OK, duyệt.
Anh “chai” Thựn Nghĩa ơi..ời!!! Hôm nay mới vào đọc một mạch “lựn dzề tủi dzà” và thấy rằng…anh chai “giết” ngắn gọn nhưng quá đầy đủ và súc tích.Cho em chai nộp đơn gia nhập “hậu” dzí nghen, anh chai?Nhưng mờ,em chai “vướng” cái mục “Baxaquaghen”thì anh chai có thể nào…chiếu (ngoan)cố mờ xét kết nạp(mạng)cho em chai với không?Níu mờ “diệt”(duyệt), thì em chai xin một “chầu nhè nhẹ” đặng…ra (nước)mắt nhé? Được hông, thì nói “dứt phát”???
Uả ?! Sao tự nhiên đọc lại cái ” còm ” này thấy ngắt mất một khúc rùi trời ?!
Ngắt khúc nào cô em ? TRÊN – GIỮA – hay DỨ ? Có thấy gì đâu nà ???
Ngắt rùi làm sao thấy nữa mờ hỏi hở anh Tán Gù ! hù hù hù….
Sao giống tui quá
Tui cũng giống Huy Bá QN.
Giống chỗ ham vui phải không anh?
Không sai.
Ai già cũng ham vui cả mọi người ơi
Vậy sao?
Gìa mà không vui thì mau chết sớm
Nhiều thứ “sớm” là ham nhưng chết sớm chả ham.
chào đại ca Thuận Nghĩa
cảm ơn bài viết thú vị của anh, nhìn số lượng người còm thì giât mình!
Mình trích mấy hàng của anh để thay lời đáp : “…Ớn nhất là các loại rượu pha máu tươi, tim, mật của thú hoang dã như rắn, gấu, bò tót,…Các chuyên gia y tế cho rằng trong các loại máu động vật có những loài ký sinh, vi trùng, vi khuẩn có thể cộng sinh với loài vật nhưng rất nguy hiểm cho người.”
” Có lẽ, những thức ăn đặc sản, rượu thuốc ấy là những thứ doping, có tác dụng sinh lý thì chưa chắc nhưng tâm lý thì nhiều.
–Sự thật đôi khi phũ phàng nhưng dẫu phũ phàng cũng là sự thật.”
Nghĩa là chọn điều 5 và 6 : (5) Chấp nhận già, yếu, bệnh tật…và cái chết vì đó là quy luật sinh, lão, bịnh, tử. (6) Vừa lòng với những gì bạn có, đừng nhọc sức tìm kiếm những gì bạn không/chưa có.
có phải vậy không anh?
chuc anh vui va sung sức để (Yama)ha
TVD
@ Trương Văn Dân thân mến,
Tôi nghĩ rằng tác giả của 10 điều khuyên nầy chỉ đề cập đến chuyện đời thường thôi. Riêng lĩnh vực khoa học và nghệ thuật, dầu ở tuổi nào cũng tìm kiếm cái mình chưa có, chưa biết, chưa làm được. Hệ luận của nó là ta phải chấp nhận sinhy-lão-bịnh-tử về mặt sinh học nhưng những người có tôn giáo có thể hướng đến sự bất tử, tái sinh và các nhà khoa học, nghệ thuật có thể trường sinh bằng tác phẩm, công trình nghiên cứu của mình. Cọp chết để da, người ta chết để tiếng.
Riêng tôi, tôi chỉ muốn mọi người khi “tưởng nhớ” sẽ “lẹng lẽ cừ” và lẩm bẩm (để người khác không nghe được) rằng: cha nầy vui vẻ mà chết cũng uổng.
Gửi lời “ciao, Elina”
Chào anh Thuận Nghĩa. Giờ mới vào thăm và đọc bài viết của anh. Bài viết hay lắm. Minh Nguyệt thích điều 2, điều 3. Con người nếu ai cũng quên đi quá khứ, đừng nghĩ nhiều đến tương lai, chỉ vui với hiện tại thì hay biết mấy. Anh vui.
@ Chào Minh Nguyệt.
Đứng lớp 09 tiết/ ngày là kinh khủng. Tôi không là nhà giáo nhưng có nhiều lần “nói dóc” liên tục 6 giờ/ ngày là hụt hơi, lùng bùng lỗ tai – may là sau đó quen dần.
Nếu có dịp tôi sẽ tiếu lâm về thời gian và tuổi tác. Người ta có thể hoài niệm/ tìm hiểu những chuyện đã qua, người ta có thể mơ ước/ dự phóng chuyện sẽ xảy ra năm năm, mười năm, triệu năm sau nhưng vẫn sống trong hiện tại. Như người đi thuyền có thể nhìn trước, ngó sau hai đầu sông nhưng vẫn ở trên chiếc thuyền con của anh ta.
Chúc một ngày Vuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Quá khứ … làm sao quên ?
Tương lai … làm sao không nghĩ tới ?
Hiện tại … ngỗn ngang làm sao chỉ vui được ?
Đời là một…cuộc chơi
Và Đời – cũng là bể khổ …
(Thì đành phải…LẸNG LẼ thâu !)
Đùa với Minh Nguyệt – buổi sáng cho dzui đó ! Không cần phải si nghĩ sâu xa gì cho mệt nhen … Nghi Lâm ! Cừ cái coi nà ?
Em cũng có tên Nghi Lâm đó anh Tú Gàn ơi.
Vậy à ? Tên đó cũng … xinh ! Người chắc cũng … xinh – thông minh – sống có … tình ! Chúc mừng … hai Nghi Lâm vậy !
Hội này vui quá nhưng em chưa tới tuổi về chiều làm sao vào hội ? Cho em tham gia được không ?
Thay mặt Chủ “tịt” (đi ăn đámgiỗ-nói dóc chưa dzìa !?) trả lời Thủy Tiên nè : Trên mừ tám thì … dzô thoải mái ! Không cần “dzề chiều” , trưa trưa-giửa buổi… cũng được ! Hà hà hà …
@ Thủy Tiên, Đã bảo hội không phân biệt tuổi tác, nam-nữ, quốc tich,…mà. Tự thấy đủ điều kiện là TỰ DÔ, KHÔNG CẦN XIN XỎ, XÉT DUYỆT GÌ RÁO
Nị ‘xíp” hàng thứ nhứt rùi đó nghen !
XÍ rầu hả ?
Quên tật xíp hàng. Đã bảo không xíp hàng gì ráo, khi em thít dô…ngay lúc đó em là hội diên rầu
Vậy có hội họp gì không anh ? Ai chủ trì chứ ? Kiểu này mạnh ai nấy họp thì làm sao được ?
Cái này…thâu ,để Chủ … xị trả lời ! Tui mần…Trợ lý thâu ! (Hổng có xu lương nào !)
Chu choa mèn đét ơi !
Giờ mới làm dzìa sao mà thấy cái hội này đông dzui quuuuá dzẫy!
Thấy lòng Thuận Nghĩa đơn côi
Mà tim tui cũng bồi hồi xuyến xao
Tình yêu sao thật ngọt ngào
Bảy mư cũng vẫn lao xao cuộc đời
Ngày đim mong ngóng trùng khơi
Ôn bao kỹ niệm nhớ lời yêu thương
Trần đời trăm nẻo vạn đường
Yêu chi khổ lụy sầu vương vậy hè…!
Tán Gù rủ rỉ lảo khoe
Đơn dương mới uống vài ve hổm rồi
Nhìn em lảo cứ bồi hồi
Lỡ thương lỡ nhớ mồ côi một mình
Tán quài nàng hổng rung rinh
Con tim nhung nhớ gọi inh xóm làng
Đêm nay hồn khóc thở than…
Người đời phong lảo thành chàng YAMAHAVU ! ( nhật bổn đấy )
Mò ở đâu mà dzề phia dzẫy ông bạn già ? Chỗ cũ … hữ ? Hèn gì mất tăm trên diễn đàn ! Sáng nay có xuống TQT uống cà phơ zí tui , zí quynh NT hông ? Phone nhen !
…Tán wài nàng hổng rung rinh
Thì mình…lẹng lẽ, rầu mình … bye lun !
Đời này đâu chỉ mình em ?
Hè hè ! Ông biết Tú tui dỡ 6 – 8 nên cứ … CHỌT wài nghe ! Tui hổng ngán đâu nà !
Hỗng dám thì làm gì nhau..
Muốn không Quy ngã, hãy mau cầu thầy
Bái sư lảo ga leng này
Mách cho mấy nước ” ẻm ” say tình nồng
Rồi..chiều dắt ra bờ sông
Nhìn đôi chim én tỉa lông mớm mồi
Đến khi ” ẻm ” thấy bồi hồi
Tha hồ mặc sức nỗi trôi bềnh bồng…..he…he!
Sorry! sớn sác lộn : Hỗng ngán..( thua chưa Tán Gù )
Sư phuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ! Rầu đó cha nậu ! Sao nữa ? Thâu dzọt !
@ Galant. Nhiều khi tôi mơ được “đơn côi” mà, thôi đừng lo cho qua nữa em chai.
Đon côi trong một sồ trường hợp là tốt cho giamahavu No.8. Chỉ có Tú Gàn là chung thân mồ côi. Tậu.
“Tậu – lậu xuống sông , chô…mô… hết tậu !”. Lẹng lẽ tự xử là xong ngay thâu mà , anh chai !
Trời ơi ! hai ông Thuận Nghĩa dzí Tú Gàn này để cho ông Galant mần thơ ” cười ruôi ” mình kìa ! Tui phụ dzí hai ông ” phản pháo” chả nghen !
Đời còn có được bi nhiêu
Tụi mình đã xếp về chiều dzẫn yêu
Tim còn rung động ít nhiều
Cho nên nhìn ” ẻm” vẫn liêu xiêu lòng
Mơ làm cánh bướm vờn bông
Lượn qua lượn lại mà mong nàng ” dòm”
Lưng dù đổi dáng lom khom
Còn đôi mắt cứ ráng ” còm ” sáng trưng
Tú Gàn _ Thuận Nghĩa tưng bừng
Yêu đương nhung nhớ tưng tưng suốt ngày
Galant đừng vội múa may
Ở đây có lắm bậc” thầy” GIAMAHAVU
Vui chơi khắp chốn mịt mù
Cuộc đời đâu chỉ lá thu màu vàng
Galant chớ có huênh hoang
Tú Gàn – Thuận Nghĩa thuộc hàng ….”SƯ” nghen !
Tui binh hai ông Tú Gàn _ Thuận Nghĩa rầu đó ! Cám ơn tui đi ! hì hì ….
“Quân tử thi ân bất cầu báo” nhưng quynh Trần Tiến (Tú tui chưa hân hạnh được biết !) đã … gợi ý dzậy thì Tú tui cũng xin mạn phép thay mẹt quynh Thuận Nghĩa cám ơn … nhà thơ (!) Trần Tiến thui !
Galeng có cười ruồi – cười muỗi gì gì thì cứ dziệc cười . Không sao ! Cứ tự nhiên ! “Phản pháo” là gì ?
” Phản pháo ” là cha Galant nã ” pháo” ( thơ) qua thì mình bắn thơ lại ! Hì hì Sao tự nhiên ngây thơ ” đột xứt ” dzẫy Tán Gù ?!
Ui cha! chào anh Trần Lùi…í lộn..Trần Tiến
Galeng tui cũng mới quen..
Mến cha ” Tù Gán ” mới xen đâu điều
Dzăn Thơ lảo khá nhiều chiêu.
Dzẫy mà duyên nợ cứ phiêu lưu quài
Làm thơ tán tỉnh sái quai
Đon Đài hổng chịu đoái hoài trông mong
Cứ e thẹn hứa lòng dzòng
Theo tình_ tình chạy uổng công phí lời
Tĩnh tò mõi lưỡi hụt hơi.
Tim anh nguyện ước suốt đời thủy chung
Nghe xong nàng nghĩ lảo khùng
Gia ma ha vũ tưng tưng tối ngày
Lụy tình gã giã say say
Ngày đim ba cử múa may tập tuồng
Mong chờ nàng gióng hồi chuông
Dzìa quê mách mẹ cưới luôn cho rầu
Lâu nay sống cãnh đơn câu
Súng không đụng tới, để lâu rĩ nòng
Bữa nay tui nói thật lòng
Cưới xong lảo nhớ động phòng…. ít thâu!
( già rầu. coi chừng dúng Lê Long Đĩnh đó nghen )..he…he!
Ga lăng này thiệt rãnh gơ
Chuyện Tú Gàn có bơ phờ kệ đi
Khui chi cái chiện …kỳ kỳ
Bà con biết được …hi hi …chọc quài
Tú Gàn trông tướng cũng …oai
Làm thơ tình cứ lai rai tặng nàng
Qua rồi giây phút ngỡ ngàng
Đon Đài xúc động mở ” hang ” mời vào
Phen này chẳng đụng gươm đao
Tú tui thẳng tiến vượt rào tới luôn
Yêu như thuở trẻ điên cuồng
Ga lăng đọ sức thêm buồn mà thôi
Súng ai người đó cứ bồi
Bóp có một phát là …ôi …đÌ đùng
He he …đừng nói lung tung
GIAMAHAVU cùng chung một thuyền
Bao giờ đời hết đảo điên
Thì bạn tui sẽ ngồi thiền quên yêu
Còn bây giờ mới xế chiều
Trái tim còn đập còn liều chơi …luôn ! khè khè khè …
Galant đi đâu mất rùi !
@ Trần Tiến
Cảm ơn Trần Tiến thật nhiều
Cũng là những gã về chiều cả thôi
Thương thân vất vả một đời
Nợ nay trả hết vui chơi qua ngày
Galant là gã thày lay
Tội cho ông Tú cả ngày bị ổng chọc quê
Từ nay …huề.
Bớ anh Thuận Nghĩa nghe đây
Xế chiều nắng nhạt vẫn ngây ngất lòng
Nợ đời đâu đã trả xong
Cứ dzui dzẻ ngắm bông hồng chung quanh
Cây còn chiếc lá trên cành
Chưa rơi xuống đất sao đành …thở than
Trăng kia còn quá mơ màng
Mà anh Thuận Nghĩa …đầu hàng rùi na ! ha ha ha…
@ chào anh Thuận Nghĩa..Thằng em mới nhậu dzìa nè ! ghẹo chơi thui mà…
Galeng dzừa xỉn dzừa say!
Mới vừa mở mạng đã hay Tán Gù
Bô la miệng nói mỏ chu
Gì mà phản pháo lu bù vậy anh
Bạn bè đã bật đèn xanh
Dzui chơi tí chút tành hanh chi hè!
Đặt điều chỉ để chọc quê
Văn qua thơ lại câu rê… Đon Đài
Ai ngờ Gàn Tú nóng tai
Thôi tui cũng hỗng tiếu hài nữa đâu!
Tưởng người dzăn dzỏ thâm sâu
Dè đâu chỉ mới vài câu….hờn rùi !…ha…ha…ha!
Chuyện cá nhân cùa Tú Gàn thì không sao – đằng này có liên quan đến người khác – mà lại là phụ nữ …!…? Vì vậy kiểu đùa, mức độ đùa (tạm gọi là vậy) của mấy ông là QUÁ ĐÀ XA LẮM rồi ! Và Tui yêu cầu CHẤM DỨT!
SAI thì NHẬN SAI và phải SỬA SAI ngay ! Đó mới thực sự là BẠN BÈ ! Không việc gì giận hờn cho mệt ! Đơn giản vậy thôi !
Tú tui xin phát biểu NGẮN GỌN :
1- Chấm dứt chuyện “phản pháo” thơ văn “tầm phào – hợm hĩnh” này!
2- Chuyện ai nấy lo, hồn ai nấy giữ . Không được can thiệp (dưới bất kỳ hình thức nào – chiêu bài nào…) sâu vào chuyện RIÊNG TƯ của người khác.
3- Cám ơn ! Hết !
Tôi sử dụng TÊN THẬT để comment chính là thể hiện một THÁI ĐỘ DỨT KHOÁT ! Quynh Trần Tiến và Galant hiểu chứ ? Tôi thích câu : “Người nào biết dừng lại đúng lúc thì người đó đi xa !” và ngược lại.
Glant đi nhậu rùi hử? Dzìa mà nghe anh Nguyễn Quy la kìa !
Giận cá chém thớt sao anh Q…..ngã! ủa hình đẹp chai của anh đâu rồi…hè..? buồn thì liên hệ 0908934491. tư vấn tình iu, gỡ rối tơ lòng….thòng nghen anh!
Nguyên tắc cơ bản – cần biết : ĐỪNG LÀM PHIỀN người khác ! Hỉu chứ “Người hầu bàn giả danh” ?
@ Galant, Nguyễn Quy & Trần Tiến.
Quí hội viên thân mến.
Điều lệ duy nhất của GIAMAHAVU là ” KHÔNG NÊN LÀM NGƯỜI KHÁC MẤT VUI/ HOẶC KÉM VUI”.
Mong chóng phụ hồi sự vui vẻ nhé, các lão hội viên quý mến của tui. Học tập Đoan Đài kìa, cười mím chi dễ thương và khoan dung.
TM. Phân hội GIAMAHAVU No.8
Thuận Nghĩa
ĐÚNG DZẬY ! “KHÔNG ĐƯỢC (chứ không phải không nên!) LÀM NGƯỜI KHÁC MẤT VUI/HOẶC KÉM VUI” …
Thâu ! Bỏ qua ! Không nói nữa ! Không lặp lại nữa !
Thưa ông hội Trưởng YAMAHADU !
Nghe ông nói cái điều lệ duy nhứt của Hội mà ông sáng lập. NBT liền luýt chuột rê tới rê lui, đọc đi đọc lại mấy bận cũng không thấy cái mục :” KHÔNG NÊN LÀM NGƯỜI KHÁC MẤT VUI/ HOẶC KÉM VUI”.mà chỉ thấy điều (7) Vui với người phối ngẫu ( vợ/chồng), con cháu, bạn bè.
Vì thế cho nên hai ngày qua, dưới tiêu đề này ! các bạn : già trẻ lớn bé đều có một ý nghĩ chung là vui cười để xả stret…và hầu như toàn thể các bạn đã tích cực ra vô….chủ yếu là xem các bạn chọc ghẹo cái Hội GIAMAHAVU và cũng góp phần nô đùa trong một không gian ảo..đã tạo nên một kỹ lục đáng nhớ với gần 300 bài “còm”. Và ( theo tui thiết nghĩ ) giá như các anh chị & các bạn cứ cho các lời còm chỉ là ẢO, thì có lẽ sẽ còn nhiều chuyện đọc để cười hơn nữa đấy…! Nhưng thôi, chúng ta cũng nên tôn trọng ” NHỮNG GÌ NGƯỜI TA KHÔNG THÍCH ” thì mình ngưng làm, phải vậy không ông Hội Trưởng..cho qua nghen!
Trùi ui ! Cái mục ni hấp dẫn bà con bàn tán xôm tụ quá hè !
Xù thì seo ?
Hi hi ….nẫu sao thì Xù dzậy . ai làm bậy thì Xù …đứng coi !
Coi cũng dzui.
Hi hi …chỗ nào có Ót Bay là chỗ đó dzui thâu ! ( hỏi nhỏ nè : sao lại có ớt mà bay dzậy cà ? Xù hổng biết ớt này )
Ừa hén ! Sao dzẫy ,hữ ???
Ở BĐ ớt hiểm gọi là ớt bay, ớt chim ỉa mọc hàng rào, nhỏ xíu mà cay xé miệng.
Quê Xù ở đâu dẫy?
hi hi …quê Xù hông phải QNhơn nhưng Xù sinh ra dzà lớn lên ở đó …hi hi hi Xù phiêu bạt khắp nơi dzà bi giờ thì Xù ở đây ! hè hè …
ớt nhỏ xíu mà cay gọi là ớt xiêm mờ !
Xiêm hay…Chim gì đọc nghe cũng thớ thâu mừ !
GHƠ ! Í Ẹ !!!! (sorry Ớt chim…)
Ớt này còn có tên ớt rừng nữa đó, cắn ăn mới ngon, hít…..hà..
Cay mới ngon. Hổng cay: hôi “nghỉ” ( “nghỉ” phương ngữ BĐ). Sao cứ théc méc tên tui dẫy. Quê tui ở Thựng Triền: “Roi Thựng Triền, quyền An Thái”.
Thựng triền = roi Hồ Ngạnh+Ớt Bay. Bảo trọng nhé.
HÙ ? ! DZỌT ! ?
Anh Thuận Nghĩa giỏi thiệt,vừa nghe ở đây âm thịnh dương suy.Anh viết liền GIAMAHAVU….IU Câu lạc bộ này bổng thay đổi lẹ …dương thịnh âm suy.
Nhắn chị HKim Chi chị xem rõ điều 4 kìa vui với cháu nội ngoại nhưng đừng suốt ngày làm người giữ trẻ mong chị vui với vai Hoàng Ba Hột cùng Rồng Một Viên nhé!.
Hãy đón nhận 10 điều một cách vui vẻ ở tuổi GIAMAHAVU…IU nhưng riêng câu 10 đừng làm quen với. nó rủ đi …uổn.
@ Hoa Ti Gôn quơi, nói là nói vậy thôi chứ ÂM vẫn là chủ đạo, là cây cột, còn DƯƠNG chỉ là con trâu – mà lại là trâu giamaha, bị xỏ mũi dắt về mấy hồi.
Phải không cô Kim Chi. K***
Dzí dzon hay hè ! 8g30 TQT nhen quynh !
HTG là Hòn 3 Hột !hề hề!
Cám ơn anh Thuận Nghĩa bài viết của anh hấp dẫn và thú vị vô cùng, em thích điều 2, 3 ,và 5, 6 em cũng thích luôn.
Anh cho phép em nhắn với Hoa Ti Gôn là chị Kim Chi rất vui với lời gợi ý của Hoa Ti Gôn nhé, cám ơn HTG nhe.
Chúc anh Thuận Nghĩa khỏe, vui để An Gio Noi Doc cho xôm tụ , rôm rả, nghen anh.
Thân mến.
Chị thít … hơi bị nhiều đó chị Kim à ? (em gọi dzẫy có được không?)
Trẻ iêu bằng tay.
Gìa iêu bằng mắt…
Không biết đúng không ta.
SAI ! TRẺ – GIÀ gì cũng “thớ” thâu ,quynh Táng Tù à ! Tay-chân-miệng-mắt dzà zân zân …Phù ! Hỏi cắc cớ shiệt !!!
Quã ! Mà sao quynh hỏi dzẫy ? TRẺ thì quynh đã từng rầu .Còn GIÀ thì … Hông biết hay sao mà còn hỏi trời ??? Cha nậu này …
…GIẢ “HIU” nữa ta quơi !!!
@ Tú Tàng tự ra “đáp án” đi. Tui mấy năm nay mắt xuống cấp trầm trọng, “mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm”, dzẫy là hết phương iu sao? Thua?
Thim một ông …GIẢ “HIU” nữa !!!!hic hic …
Sớn sác như thằng lác mắc mưa. Hiu đâu mà hiu, nai mà. Lù khù vác cái lu chạy.
Hè hè hè … Tối nay ngủ mà cừ ,,, lẹng lẽ !!!
Một bài viết giá trị với lối viết có nghề nên tạo được hấp dẫn. Thế mới biết nhiều cô thương mến anh là phải. Chúc anh sức khỏe!
Anh Thựn Nghĩa chắc phải để dành chiền mua pia mời quynh NHD uống giải khát mỗi tuần woá ! Ảnh “PHÁI” lém đó quynh NHD quơi !
YAMAHAVU…”IU” ! Đúng hông Chủ “Tịt” CLUB No 8 ????
Nếu anh Thuận Nghĩa mời thì không thể thiếu Tú Gàn được. Theo mình trang web này vui và sinh động hơn phải nói là cũng có công không nhỏ của Tú Gàn đấy . Mình nghĩ sao nói vậy chứ không nịnh anh Tú đâu.
Rầu ! “Chai hia” dzứ quynh Thựn Nghĩa rấu ! Được thâu !!! hà hà hà ! Đợi đấy nhen, quynh Nguyễn Hữu … “Dziên” (xl !)
Anh Tú Gàn nghe NHD phán mà mát cả ruột hén !
Đâu chì CẢ RUỘT hữ Nị ? khừa khừa khừa …
Còn nhiều “cồm sĩ hài hước” nữa quynh ui ! NT-NGN-GL-N-X-TB-XC-CC-… còn dàiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii……
Tú Gàn “gài độ” chuyên nghiệp ở sân Thống nhất đấy.
Không đúng ! Sân … xunau.org thâu quynh à ! Cùng lắm thì ra tới sân… Út “Tịt” là hết “pin” !!!???
Nghe câu này anh Thuận Nghĩa …xỉu !
@ Xù. Chắc anh “xù” thật đấy.
…Chưa đi đến chợ đã rơi mất “chiền” !…Điều 2 – quynh NHỚ RA CHƯA ?
@Hữu Duyên ơi, vang bóng một thời thôi. Đèn sắp hết dầu rồi đấy.
Hết dầu thì xài…CỦI KHÚC !!!
Em không tin như vậy, bởi cách viết của anh hấp dẫn người đọc, ngay cả chọn tựa đề cũng hay.
@ NHD. Dầu phụng khác với dầu lửa mà anh xe Lam.