Nguyễn Thị Tiết
Hãy để mình em im lặng dưới chiều mưa
Những giọt mưa lạnh sẽ làm em tỉnh lại
Để em không còn thấy lòng buồn tê tái , không nghẹn ngào mỗi
khi nghĩ về anh
Để em hiểu rằng hạnh phúc quá mong manh , vòng tay nhỏ em
không ôm giữ được
Những khát khao đang chờ anh phía trước
Phía sau anh
Em – Một dấu lặng thầm !
Ngửa hai bàn tay em hứng những giọt mưa nửa đục nửa trong
Rơi nhẹ thôi mà sao nghe rát bỏng !
Tim em vẫn nóng
Nhưng tiếng mưa dội vào hồn em bỗng thấy cô đơn
Mắt ướt mi và nỗi giận hờn len lén
Nhớ lời hò hẹn , thấy lòng đau
Tình yêu mình chẳng biết đi về đâu trong bao la giữa trời và đất
Yêu anh
Em không nghĩ về điều được – mất , nhận – cho và em sẽ nhận
được gì
Em chỉ yêu bằng một mối tình si
Bằng rung động của trái tim nóng bỏng
Bằng dại khờ của một thuở hồng hoang
Từng đêm chờ đợi mỏi mòn, đắm say nỗi nhớ …
Có phải tình yêu chỉ là một giấc mơ để đêm nhiều trăn trở
Trong cuộc đời dâu bể
Anh đi tìm gì
Sao không thấy tình em !
9-2011

Nguyễn Thị Tiết ơi bệnh gì vậy? Sao không báo để anh em xunau.org và chủ tịch hội số 8 đi thăm.
Great thinnkig! That really breaks the mold!
Lần theo lối gió MH đọc được bài của bạn, bài thơ rất thật, hay, chúc mừng bạn.
Cảm ơn Mai Hường đã vào thăm nguyentiet và để lại cảm nhận đẹp. Chúc MH vui.
Anh đi tìm gì
Sao không thấy tình em !
=========================
Theo quan niệm người châu Á, người đàn ông tìm sự nghiệp và họ nghĩ rằng sự nghiệp có thì tự nhiên tình em có! quên rằng, nếu tình em sau sự nghiệp thì khi sự nghiệp ra đi thì tình em cũng ra đi. Chúc Nguyễn Tiết khỏe, vui
Chào thầy Võ Xuân Phương !
Nguyentiet cũng đồng ý với suy nghĩ của thầy ,nhưng “Anh đi tìm gì” trong bài thơ là sự giận hờn của Nàng thơ đối với Chàng. Nàng trách Chàng cứ mãi đi tìm những hào nhoáng bên ngoài, những tình yêu mang dáng dấp của thời hiện đại mà không thấy tình yêu chân thành của Nàng đó thôi!
Nguyentiet cũng là đồng nghiệp của thầy đó. Cảm ơn thầy đã vào đọc .Chúc thầy vui, khỏe.
Hay
Cảm ơn Nguyễn Xuân Lệnh đã đọc và có lời khen động viên .
Cai tù lại tiếp dzầy nữa nè!
Hết tiền rầu thấy chưa
Tiền chợ
Tiền ga
Tiền dầu ,đèn, củi lửa
Ông đi quài
Đâu biết
Trong nhà trong cửa
Còn thiếu thốn gì
Ông cứ mặc kệ tui
Cả đời
Tui chỉ biết lui cui
lo cơm nước cho ông
học hành cho con
lo nhà lo cửa…
sao hầu nào ông hứa…
Mà bi giờ
Ông lại chóng quên!
Đi quài
Để mình tui buồn tênh
Tủi phận bạc
Làm sao tui hổng…quát!
Hu … hu… hu….
Tặng cho Người gốc nẫu đó ! Đó là tình yêu thấy chưa? Ngạc nhiên chưa?
NGN tính quay lại, nhưng gặp Trương Văn Dân với Ngã Rẽ thì quên mất, tính rẽ luôn…
Cám ơn NguyenTiet đã ưu ái nhắc nhở cho NGN nớ đến trách nhiệm làm chồng và coi đó là tình yêu. Ngạc nhiên thật!?
Nói đùa vậy, chứ NGN đã bị Cai Tù “chăm sóc” thì đâu có chuyện đi lang thang mà “quay lại”.
Nhớ cái ngày đầu, leo lên xích lô về nhà làm chồng thì đã được cho học bài giáo huấn đầu tiên rồi: “Chớ lạng quạn, không bao giờ thoát khỏi tay bà đâu nhé, đừng hòng!”, NGN đâu dám hó hé gì kể từ đó.
Thỉnh thoảng cũng thả hồn đi lang thang nhưng mà cái xác lúc nào cũng bị giam kỹ trong tù!
Gởi Người gốc nẫu,
Nguyentiet thấy NGN com dzui và dzí dzỏm quá nên nguyentiet cũng ngẫu hứng họa theo cho dzui chứ hổng dám có ý “nhắc nhở” cho NGN nhớ đến trách nhiệm làm chồng đâu! Nhưng nguyentiet nghĩ đó là tình yêu vợ chồng, có thể nó không còn nồng nàn say đắm như thuở mới yêu nhau nhưng mặn nồng tình nghĩa lắm!Thông cảm nghen NGN!
Còn cái dzụ này “Thỉnh thoảng cũng thả hồn đi lang thang nhưng mà cái xác lúc nào cũng bị giam kỹ trong tù!”
Nhưng nhớ đừng để “Hồn lìa khỏi xác” kẻo xác bị…bầm dập rồi mục rã đấy! hi..hi…
Chúc NGN luôn vui vẻ.
“Dặn dò” kỹ lưỡng (chứ không nhắc nhở mô) rứa hè, nguyentiet ! Quynh NGN biết rõ MÌNH LÀ AI dzà MÌNH PHẢI LÀM GÌ mừ ! … Đùa đó !
Phải dzẫy hông quynh NGN ? Nhận email của quynh rầu nhen ! Rất cám ơn !
“Quynh NGN biết rõ MÌNH LÀ AI dzà MÌNH PHẢI LÀM GÌ mừ ! … Đùa đó !”
Nguyentiet biết rầu Tú Gàn ui! nguyentiet chỉ đùa dzới NGN một chút thôi. Hổng dám “nhắc nhở” mô ,sợ bị la lém! Đừng la nguyentiet nghen NGN .Cảm ơn Tú Gàn.
Ai bảo em một mình đứng dưới chiều mưa, để cho lòng tê tái!
Giọt mưa nào làm em tỉnh lại?
Sao vẫn nghẹn ngào mỗi khi nghĩ về anh?
Cũng bởi em nghĩ rằng:
Hạnh phúc mình quá mong manh ,nên vòng tay nhỏ em không ôm giữ được
Có gì đâu khi những khát khao đang chờ anh phía trước!
Sao lại phía sau anh_Em một dấu lặng thầm!?
Những giọt mưa đời nửa đục, nửa trong
Bởi cuộc sống này không có gì là tuyệt đối!
Lòng em đang bối rối, nên tiếng mưa dội vào hồn em bỗng thấy cô đơn!
Em lại giận hờn
Rồi bảo tình mình chẳng biết đi về đâu giữa bao la của trời và đất.
Anh vẫn biết yêu anh em không nghĩ về những điều được mất
Những nhận cho và em sẽ nhận được gì
Cảm ơn đời đã cho anh mối tình si,bằng rung động của trái tim bé nhỏ
Bằng nỗi dại khờ như thuở tuổi đôi mươi!
Để rồi từng đêm trong khát khao nỗi nhớ
Trong cuộc đời dâu bể
Anh chẳng tìm gì
Ngoài hai tiếng yêu em!
Bắt chước Tú Tàng tặng cho Cô giáo đó!
Đọc phản hồi của Ngọc Ân tặng mà nguyentiet xúc động quá vì nguyentiet đang nhập vai là Em trong bài của Ngọc Ân. Cảm ơn Ngọc Ân nhiều . Chúc Ngọc Ân mãi hạnh phúc trong tình yêu của mình.
Gởi Nguyễn Thị Tiết.
Bài thơ hay quá, nhưng hỏi nhỏ Tiết : có ” tán ” chút nào không ?
Câu hỏi của Phan Minh Chính “ngộ ghê” ! nguyntiet biết trả lời sao đây ta!
Thâu dzầy nghen: ý thơ là “thật” không “tán” ( vì nguyentiet là dân toán) , dzậy được chưa Phan Minh Chính? hì ..hì…
Nguyentiet rất vui vì được PMC cũng như anh chị em bạn bè trong sân nhà xunau mình ủng hộ , động viên tinh thần …cho nguyentiet hết mình nên nguyentiet hạnh phúc vô cùng. Xin cảm ơn PMC và tất cả mọi người !
Gởi Nguyễn Thị Tiết
Căn cứ phản hầu của Tiết. Chính cảm nghĩ : Tiết yêu người , thật và ” kinh ” quá. (kinh hỉu theo nghĩa lô tô ).
Chúc vui khỏe , có thêm sáng tác.