Ngô Đình Hải
Khi em đến bên anh đòi ở lại
Thơ anh làm em mất thời con gái
Thơ anh làm em mất thời con gái
.
Khi em nhìn anh và nở nụ cười
Thơ anh viết dài hàng ngàn trang giấy
Thơ anh viết dài hàng ngàn trang giấy
.
Khi em níu tay gọi anh thức dậy
Thơ anh giật mình rời khỏi giấc mơ
Thơ anh giật mình rời khỏi giấc mơ
.
Khi em đạp xe sau lưng thiên hạ
Thơ anh dầy đặc những mảng khói đen
Thơ anh dầy đặc những mảng khói đen
.
Khi em đưa anh tô phở quốc doanh
Thơ anh nổi lều bều toàn váng mỡ
Thơ anh nổi lều bều toàn váng mỡ
.
Khi em lẩn thẩn bán mua giữa chợ
Thơ anh còn vài câu chữ cong queo
Thơ anh còn vài câu chữ cong queo
.
Khi em lầm lũi về mỗi buổi chiều
Thơ anh chỉ có hình con cò trắng
Thơ anh chỉ có hình con cò trắng
.
Khi em giặt cho anh chiếc áo rách
Thơ anh tràn ngập ngôn từ hạ cấp
Thơ anh tràn ngập ngôn từ hạ cấp
.
Khi em bắt đầu chực rơi nước mắt
Thơ anh cũng giông tố dậy từng cơn
Thơ anh cũng giông tố dậy từng cơn
.
Khi em lặng lẽ đong gạo nấu cơm
Thơ anh từng dòng – từng dòng tắc nghẹn
.
Khi em để lại anh một chỗ nằm
Thơ anh làm lũ si tình bối rối
.
Khi em tập tành gánh vác nợ đời
Thì thơ anh đầy những câu ….xin lỗi !
Thì thơ anh đầy những câu ….xin lỗi !
.
Em ơi !…Tôi ơi !…Thơ ơi !…Đời ơi !…
.
