Từ Quốc Hoài
1.
Chú bống cát không nhỉnh hơn đầu đũa
Mấy ngàn năm tiến hóa cũng thế thôi!
Bạn gửi chút vị quê về thành phố
Cả một vùng sông nước… dậy bên môi.
(more…)
Posted in Thơ ca, tagged Cá Bống Cát Sông Trà, Từ Quốc Hoài on Tháng Mười Một 19, 2012| 12 Comments »
Từ Quốc Hoài
1.
Chú bống cát không nhỉnh hơn đầu đũa
Mấy ngàn năm tiến hóa cũng thế thôi!
Bạn gửi chút vị quê về thành phố
Cả một vùng sông nước… dậy bên môi.
(more…)
Posted in Thơ ca, tagged Quy Nhơn., Từ Quốc Hoài, Trong tĩnh lặng on Tháng Tám 22, 2012| 33 Comments »
Từ Quốc Hoài
Chậm muộn
con sóng cuối thu tìm bờ đêm
bông lông lời gió sao ta cứ nhớ
xa xôi Qui Nhơn (more…)
Posted in Thơ ca, tagged Cõi tiên, Từ Quốc Hoài on Tháng Sáu 3, 2012| 16 Comments »
Posted in Thơ ca, tagged Dương Bích Liên., Từ Quốc Hoài on Tháng Hai 6, 2012| 18 Comments »
Từ Quốc Hoài
MÙA XUÂN
.
Mùa Xuân
nhẹ bước qua đường
nắng vương sương khói
ngày
dường nhẹ tênh
chân mình lạc
giữa mông mênh
này người, này phố, này bềnh bồng xe…
câu chào
vội chẳng kịp nghe
nụ môi tươi rói theo về
thoảng hương
.
THÁNG GIÊNG
.
Vòng tay sóng nõn nà
lặn vào da thịt cát
hương của trời của đất
chợt dậy trong nụ hoa
và cát mịn màng da
và sóng mềm mại sóng
bên cánh buồm mơ mộng
dùng dằng bước Hằng Nga
người đi dày trần gian
bước ngược xuôi trăm ngã
ngạc nhiên dấu chân mình
in lòng vòng Cõi Nhớ !
biết tìm đâu… ngày xưa ?
tay chạm vào mây khói
cái nhìn em tươi rói
lên tơ non Cây Đời
trẻ trung bờ cát gọi
vòng tay sóng buông lời
nụ hôn ai đằm thắm
gửi vầng trăng bên trời
.
LẠ THAY CON TIM
.
Một ngày không vui không buồn
tôi đọc thơ em
nghe con tim ngột ngạt sau trang giấy
mùa xuân dường đã khuất xa rồi !
dòng sông vẫn không ngừng chảy
cuốn theo bầu trời đầy cỏ hoa
cả khi dòng nước đã lặn vào cát
sông vẫn không ngừng trôi
ngày tháng đã đổi thay gương mặt
trong lao xao cây lá hai bờ
lạ thay cuộc hành trình của con tim
vẫn ẩn hiện đâu đó.
Posted in Thơ ca, tagged giải thưởng Hội nhà văn Việt Nam, Sóng và khoảng lặng, Từ Quốc Hoài on Tháng Một 2, 2012| 38 Comments »
Ngày 31/12/2011 tại Hà Nội, Hội đồng giải thưởng Hội nhà văn Việt Nam vừa quyết định trao giải thưởng 2 năm 2010 và 2011 . Tập thơ Sóng và khoảng lặng của Nhà thơ Từ Quốc Hoài, một cây bút quen thuộc của xunau.org đã chính thức được vinh danh. Nhân dịp này chúng tôi xin giới thiệu một số bài thơ tiêu biểu trong tập thơ vừa được trao giải của anh.
.
. Sinh năm 1942 , tại Bình Định hiện đang cư trú tp. Hồ Chí Minh
. Là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam
. Tác phẩm chính đã xuất bản: BẬC THỀM MÙA HÈ ( Thơ – 1988 ),
CHỨNG CHỈ THỜI GIAN ( Thơ 1992 ), ĐIỆU LUÂN VŨ ( Thơ 2000 ) SÓNG & KHOẢNG LẶNG ( Thơ 2010 ) MƯỜI BA NGÀY TRONG CUỘC ĐÒI ( Bút ký )
Giải thưởng:
Giải thưởng Văn học Xuân Diệu, Đài Tiếng nói Việt Nam, Tạp chí Văn Nghệ Quân Đội, Hội Nhà Văn Việt Nam
.
KHOẢNG LẶNG VÀ SÓNG
.
Chúng ta đến với nhau trong đời
và hương hạnh phúc
nương náu trên bờ môi
.
những bông hoa anh tặng em sáng nay
có thể là giấc mơ
của ngày hôm qua
một giấc mơ khác thường
mà đêm không mang đi được
.
mùa xuân
hiện ra từ nhiều gương mặt
anh yêu gương mặt em trên bức tranh mùa xuân
từ mây trời từ gió mặt đất mặt trăng
từ ngôi sao gieo vãi lộng lẫy bầu trời…
anh xếp thành ngày và đêm
trên thiêng liêng da thịt
những ngón tay không lời
sẽ ngân nga bài hát
.
có thể đấy là khúc ca
chỉ hai ta nghe thấy.
.
TẶNG VẬT
.
Tôi gửi ngọn gió nồm
cho thịt da em mát rượi
.
tôi gửi rạng đông son phấn
cho môi thèm bên nhau
.
tôi gửi chìa khóa cổng Thiên Đàng
cho giấc mơ em nơi cư ngụ
.
tôi gửi bốn mùa hoa trái
cho em…hương sắc thời gian
.
tôi gửi tôi cho em
để mỗi ngày buồn vui sinh nở.
.
THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
.
Không khí loãng
dấu chân gió bôi xóa
.
anh mặc áo,cài cúc thật kỹ đi giữa những lâu đài
bao người nhìn ngắm!
anh nhìn vào những lá cờ, mỉm cười
.
những công viên nhiều màu
đâu đâu cũng nhiều màu
bức tranh kia không ngừng biến đổi
hạnh phúc trong tầm tay
hay đã xa vời?
cuộc đời như ngọn gió anh hít thở và cảm nhận
cuộc đời luôn là một kho báu
đầy bí ẩn
.
anh gieo giấc mơ
lên những giấc mơ
và chờ đợi
.
đám rước cuốn bụi trên những đại lộ
ở đấy không có giấc mơ của anh
giấc mơ không thành hoa trái
trên những đại lộ ồn ào
.
anh từng là đứa bé con
và bây giờ vẫn hãy còn là một đứa bé
luôn được cuộc đời dạy khôn
.
bây giờ khi đã chạm mặt
cái đói, thần chết, những ngọn núi tai ương của đời mình…
.
anh nhận ra
tổ quốc được chở che
bởi danh dự mỗi con người
những lá cờ
có thể cô đơn
tấm lòng bè bạn
không thể là vô tận
anh nhận ra những giọt nước mắt
có thể bùng lên ngọn lửa
anh nhận ra ánh mắt kẻ ăn mày
cũng có cái khao khát của bậc đế vương
và sống qua cuộc đời gian khó này
không là một cuộc hành xác.