.Nguyễn Thị Phụng
.

Cổng làng xưa nay vẫn
Một bể tình ung dung
Đón con mùa nắng ấm
.
Gió nhẵn mòn va vập
Lại nổi những rêu xanh
Cổng bao năm gìn giữ
Nét mĩ tục thuần phong
.
Cổng làng không cánh cửa
Nhưng chỉ đóng âm thầm
Kẻ bao năm xa xứ
Về đong lại tri ân…
.
Bếp lửa hồng đánh thức
Bình minh trên ruộng đồng
Cửa làng luôn nhắn nhủ
Gìn giữ tình non sông
.
Này khuôn vườn khép mở
Cổng làng có thản nhiên
Bước chân người mãi miết
Chở từng ngày bình yên
Nhìn cổng làng uy nghi…Hàng rào phẳng đẹp… Thơ hay… Chúc tác giả vui khỏe.