Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Chín 8th, 2023

Cánh chim di

Nguyên Hạ Lê Nguyễn

Những ngày tháng hạ rồi cũng qua nhanh khi những đứa bé được cha mẹ chuẩn bị cho những bộ quần áo mới, những tập vở tinh khôi để bước vào niên học mới.

Tháng Tám luôn bắt đầu niên học mới ở nơi này, khác với quê tôi ngày xưa niên học mới bắt đầu thừ tháng Chín…

Sáng hôm nay con đường quen thuộc mọi ngày lại có thêm bóng dáng của người đàn bà mặc chiếc áo màu xanh lá mạ non đứng chỉ đường cho đám nhỏ tung tăng trở lại trường..

.Mùa hè đã qua nhanh vậy sao???các cháu tôi đã trở lại trường sau hai tháng Hè ngơi nghỉ.

Buổi sáng nào , tôi vẫn còn nhìn thấy con chim Robin đàng sau nhà vẫn chạy ra vào bên chiếc nhà gỗ sơn màu xanh đỏ, vẫn hót vang bên ngôi nhà bé xíu mà chủ nhân đã dọn dẹp sẵn chào đón chim trở về sau mùa đông giá, những con chim màu vàng nâu, có một mảng yếm màu hoàng yến đeo trước ngực như dải yếm đào của cô gái Bắc quê tôi…

.Mỗi buổi sáng ngồi bình yên bên ly cà phê sángsau khu vườn nhà còn đẫm sương , hình ảnh thân thương nhất trong tôi vẫn là hình dáng nhỏ nhắn của con chim Robin mà tôi đã nhìn thấy nó từ hai năm qua…

Khi tôi dọn đến căn nhà này, hình ảnh thân thương nhất cho tôi mỗi buổi sáng vẫn là nó, nhảy nhót líu lo, cất tiếng ríu rít như mời gọi những bạn bè thân quen , nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng con chim nào khác bay về…

Qua mùa sau, tôi bắt đầu để ý đến nó như một thân quen không thể thiếu, tôi tìm mua một cái nhà lớn hơn, sơn màu thắm tươi hơn….Và hàng bao sáng ngồi chờ bóng chim về mỏi mắt, tai chờ , dạ trông ngóng.

Niềm vui đến với tôi khi một buổi sáng nào chợt nhận ra đôi chim đã trở về của đầu mùa hè năm ấy, không phải một con mà là hai con…thật là tuyệt vời khi nhìn thấy hai cái trứng màu xám nằm giữa mấy mảnh rơm khô giữa bộn bề những sợi lông óng ả…

Một gia đình bé nhỏ thành hình, một niềm vui nhân rộng trong âm hưởng của một bản đồng ca khi mỗi sáng lặng thầm trong niềm vui sẻ chia ấm áp bốn con chim làm bầu bạn trong những sáng tinh khôi.

Rồi những ngày chớm Thu, khi những đợt gió heo may về ve vuốt bờ cỏ úa, khi ngọn gió thu làm rơi rớt những chiếc lá phong trên bờ cỏ, khi những con sóc vẫn tung tăng nhặt những trái chín của cây hồng giòn sau nhà…gia đình chim đã biến mất tự bao giờ, chúng ra đi mà không hề báo cho người bạn già thinh lặng ngắm nhìn sẻ chia với chúng từng viên thóc, hột đậu be bé mỗi ngày, không cả một lời giã biệt…thật thế sao chim ?

Tôi lặng thầm đem cất chiếc nhà bé con của gia đình chim vào một xó, chuẩn bị cho mùa nắng ấm năm sau….gia đình chim không biết bay về trốn lạnh ở nơi đâu???xứ sở nào cho chim đến, phố phường nào đón bước chim di.

Sáng hôm nay vẫn một ngày bắt đầu bằng ly cà phê lặng thầm buổi sáng, lười nhác lãng quên, tiếc nuối bâng quơ, nhớ man mác tiếng chim kêu ríu rít, chỉ còn chăng chút gió heo may xua đuổi những cánh chim đi tìm nơi trốn lạnh, chỉ còn gió và sự trống vắng lặng thầm trong nỗi xáo xác khôn nguôi

Thời tiết thay đổi, tuổi già chất chồng cũng thay đổi theo trời nắng bỗng mưa sa…những cơn ho khan tìm về và hai bàn tay lạnh cóng…tôi nằm miệt mài giữa chăn gối bộn bề…và he hé bên trong cửa sổ nhìn ra khu vườn mỏi mắt….

Gió về đâu sau những cánh chim di

Hình hài em tôi không sao kịp nhớ

Giấu vào tim cùng ánh mặt trời

Buổi sáng nào

Ly cà phê một mình ngọt đắng

Chợt trời chiều khuất nẻo nắng xưa

Những con đường nửa quên nửa nhớ

Cánh chim di không nhớ tuổi tên

Chim đi không gởi một câu chào

lặng thầm tôi nhắn lời hỏi chim

Biết chăng vườn cũ kẻ ngóng tin

Chờ nghe tiếng hót …mong tin trở về

Rồi từng năm khi bắt đầu cơn nắng hạ, nắng chói chang, mặt trời vút lên cao…

Tôi lại sẽ hoan hỉ treo lên ngôi nhà nhỏ đón đôi chim thân quen về trú ngụ, vẫn ríu rít khúc hoan ca mỗi sáng cùng nắng mai, nhưng không thể nào nhận ra em…

Có phải là em của mùa năm trước, không thể nào phân biệt khuôn mặt của những bóng chim di.

Tôi vẫn hằng mong cho mùa hạ qua thật chậm cho những ngày nắng nóng mãi thật dài ra để mỗi ngày được nhìn gia đình chim ấm áp trong ngôi nhà thầm lặng, cho buổi sáng nào tôi cũng được dõi bóng đôi chim tự tình bên nhau, mong cho mùa Thu chậm trở về và mùa Đông giá thôi quay lại,

Tôi muốn thay đổi cả thời tiết của bốn mùa mưa nắng, không còn muốn nhìn thấy một chớm Thu về và lạnh giá của mùa Đông.

Trong cái huyễn hoặc của tiết trời trở gió, trong sợi heo may, tôi chợt ngậm ngùi thương xót và bỗng nhớ mãi cánh chim di, có phải là những cánh thiên di trong truyền thuyết, bay bổng giữa trời xa tránh cái lạnh mùa Đông ở nơi đây…có phải chim bay về nơi cố xứ trong sự mong ước , hoài niệm của một hồi ức nhỏ nhoi.

Chim bay về bến sông xưa

Đò chiều gát mái

cát vàng buồn tênh

Lặng thầm con nước triều lên

Chim về cõi ấy

Trốn cơn gió cuồng

Những mùa hạ trở về, những cánh chim lại quay về nơi nắng ấm xưa…nhưng có một thời gian chờ mỏi mòn mà chim không trở lại, ngôi nhà chim bé nhỏ vắng mãi bóng chim di…những cánh chim di bây giờ cũng giống con người…vẫn yếu hèn và trốn chạy, hững hờ và lạnh lẽo tựa mùa đông giá đến từng năm…và trong sâu thẳm của tâm linh, chim có biết rằng cũng có một sinh linh đang lặng thằm trong nỗi nhớ bóng chim di với tâm tình sâu lắng một tình thâm.

Bóng thiên di dãy chết giữa trời đông khi không đủ sức bay qua hết đại dương để tránh cơn cuồng nộ, buồn thương thay cánh chim di đơn lẻ giữa cuồng phong. bóng chim thì mịt mù xa thẳm cõi nhân gian.

Con người khi đã bay xa …có mấy ai tìm về chốn cũ…còn bóng chim thì biết nẻo tìm về ???

Tại sao và tại vì sao??? Tôi bỗng chợt so sánh giữa con người và những cánh chim trong nỗi buồn man mác vào một sáng chớm thu nơi chỗ của mình.

Atlanta( Những ngày tháng Tám)

NGuyên Hạ_ Lê Nguyễn

Read Full Post »

Sài Gòn

Âu Thị Phục An

.

Sài Gòn

điếu thuốc lá trên môi

ly cà phê đắng nghét

sáng,

lần thứ mười lăm

ta ngồi đợi

ồn ào ngày lên

bụi bặm bay lên

xe cộ hồn nhiên

trưa,

ghế đá công viên

thả giấc ngủ giữa quẩn quanh định mệnh

giữa ngàn ngàn giọt nắng vô tư

bên nhà thờ đức bà

trái tim ta cầu nguyện

sài gòn nồng nàn

ướt át bờ môi con gái

rượu

sóng sánh ánh đèn đêm

honey honey

khóe mắt nhung mềm

thơ dại

gọi lòng

ta hớn hở

yêu em

rồi bỏ lại nhiều ngày điên

bên triền dốc tối

ẩm ướt thu

rộn ràng

giông bão đi qua

cuốn theo

mùa đã hết

con thú già chợt quên

và ngủ

vùi trong ký ức

sài gòn đêm

hoan lạc

Read Full Post »