Nguyễn Như Tuấn
Chim xa cành còn ngân tiếng ru
Người về đâu hỡi bóng sương mù
Hoàng hôn hôn nhẹ tường vôi vắng
Người lặng câm và bóng âm u
Nhạc trời xuống bụi mù u nhỏ
Vườn xuân hoa lá của thiên thu
Vườn ta hoang vắng ngàn năm nữa
Đợi người gõ cửa giấc mộng du
Vào vườn hái nụ hoa quỳ đỏ
Và cắm lên hồn hoa cỏ xanh

Đợi chờ -dù khổ đau hay hạnh phúc vẫn…. đợi chờ, phải hông anh Như Tuấn? Chúc anh tìm được niềm vui trong đợi chờ! hì..hì..
Posted by 113.165.214.215 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Phanlehue mến !
Chờ đợi dù trong vô vọng,nhưng ta vẫn thấy hạnh phúc.
Chúc bạn có nhiều niềm vui mới !
Đọc bài thơ “đợi chờ” của anh NNT như hai đầu “sương khói” đợi _chờ nhau ,toát lên cái hương vị hư hư thực thực…giữa màu hoàng hôn !
Chúc Anh luôn khỏe !
Dù hoàng hôn hay bình minh,dù không hay có,ta vẫn mãi mãi chờ nhau.
Cảm ơn sự chia sẻ rất tình Nguyen ngoc tho ạ !
Chào anh .nghe hoa quì đỏ ..mà ở trên núi em tìm hoài không thấy …đợi chờ đến đỏ con mắt ư ?
Không ai trong cuộc sống này mà không trải qua một lần chờ đợi . Có những đợi chờ làm ấm lòng vì hạnh phúc sẽ đến nhưng có những đợi chờ là nỗi khổ đau và mặc dù đau khổ mà vẫn cứ chờ , cứ đợi trong vô vọng.
Bài thơ ĐỢI CHỜ là thế , cứ chờ …chờ mãi …và đơn giản là vì ta không thể làm khác được .
Yến Du ơi !
Cuộc đời này là một sự chờ đợi đến vô cùng tận, kiếp này không gặp,ta hẹn kiếp sau. Chúc YD vui khỏe, và thăng hoa trong cuộc tồn sinh này !
thơ viết lâu từ thế kỷ trứoc và đã xuất bản thì nên …cất chứ đăng lại làm chi Trời. Nguời viết nói Hoa quỳ đỏ là hoa tư tửong thì e là khó trôi lắm. Lời thật, xin miễn thứ
Hàng độc thì mới quý, quý mới dùng hoài chứ bạn. Thơ đứng hay không chỉ thời gian trả lời. Chúc bạn có nhiều tư duy mới !
cảm ơn lời chúc ‘tư duy mới’ của bác nhưng có cố cũng không thể hoa quỳ thành đỏ đựoc.
Hoa quì đỏ cũng chỉ là tưởng tượng thôi. Đơn giản nhất là thay từ hoa quì thành hoa trang hay hoa gì đó là ổn thôi,không ảnh hưởng gì đến cái bay bổng lãng mạn của bài thơ vốn dĩ khá hay
Thi sĩ hay tưởng tượng , thoát khỏi thực tế là điều bình thường thôi …Có ai biết màu thời gian ra sao mà vẫn có bài thơ MÀU THỜI GIAN nổi tiếng nè :
Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngắt
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh…
Cảm ơn sự đồng cảm của hai bạn BNgọc và Huỳnh Vạn Phước !
Nếu Hoàng Cầm có “Lá Diêu bông” thì phải chăng Nguyễn Như Tuấn có “Hoa Quỳ đỏ” ?
Chúc Đợi chờ làm nên một kỳ tích !
Dzậy mà Muổng dùa đã múc được lòng mình rồi đó, kỳ tích đang chờ phía trước. Chúc phẻ nghen !
Thăm Chú! Đã được nghe chú đọc ” Đợi Chờ” – nay đọc lại ở XN – vẫn thấy nỗi niềm “chò đợi” sao mà da diết! Chú đang nhậu? Chúc Chú và gia đình Mừa Trăng Thu an lành – vui vẻ!
Nguyệt cháu !
Chờ đợi trăng,chờ đợi sao
Chờ cho XN nhập vào động thơ
Chờ nhau cho đến bao giờ
Tóc xanh,tóc bạc bên bờ nhân sinh.
Cháu yêu phải Định Tâm,bình thản mới tìm được an vui !
Chào Như Tuấn! Sau cơn say – là…”cơn tỉnh” đợi chớ? Cứ ngồi đó mà chờ đi nghen! “Choqwf” – có khi cũng rất …HP mà cậu? Chúc ngày mới An Vui & hẹn gặp đón Trăng Thu nhé!
Chào anh MVL !
Trung thu ta đón chị hằng
Cứ say lại tỉnh cầm bằng như không ?
Nhớ giữ gìn sức khỏe !
Phải chăng là một sự đợi chờ trong vô vọng ?
Sự đợi chờ nào cũng có cái đích. Phải đợi chờ mới gặp được cái thú của nó.Chúc nhà thơ vui khỏe !
Chim xa cành còn ngân tiếng ru
Người về đâu hỡi bóng sương mù
……………………………………………..
Vườn ta hoang vắng ngàn năm nữa
Đợi người gõ cửa giấc mộng du
Vào vườn hái nụ hoa quỳ đỏ
Và cắm lên hồn hoa cỏ xanh
Qua những câu thơ trên,hình như tác giả có điều gì xót xa,tìm kiếm trong hoài vọng mà đời thưc chẳng bao giờ bắt gặp ?
Cảm ơn nhà thơ Hoàng Trọng Qúy đã chia sẻ.
Bóng hoàng hôn
Tường vôi vắng
Bóng âm u
Người câm lặng
Vườn thiên thu
Giấc mộng du
Một đóa quỳ
Xanh hồn cỏ
Mắm Ruột đã cảm tác bài thơ mình một cách rất lạ. Cảm ơn hẹn găp lại !
Tôi có cảm giác bài thơ có gì đó lãng đãng ,hư hư thực thực
Hư hư, thực thực chỉ là cái tố chất dẫn đến sự vĩnh hằng của tình yêu, Kiều à !
Chào anh Như Tuấn !
Minh họa liêu trai, thơ còn liêu trai hơn ! Hình – bóng – tiếng gõ cửa… âm u. Chứng tỏ một tâm thế thơ thoát tục để tìm đến sự chờ đợi một giá trị gì đó chăng ?
Tú Gàn ơi !
Thơ đã mở nhưng lòng còn trống trải
Tiếng gõ đời vọng mãi đến hư không !
@ Anh chai Nguyễn như Tuấni : Đoạn mở đầu của “Đợi chờ” :
Chim xa cành còn ngân tiếng ru
“Người về đâu hỡi bóng sương mù
Hoàng hôn hôn nhẹ tường vôi vắng
Người lặng câm và bóng âm u”……
* Làm,em chai liên tưởng tới mấy câu cadao :
Chim xa cành còn thương nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi!
Chẳng thà không gặp thì thôi
Gặp rồi mỗi đứa một nơi sao đành
@ Theo chỗ VR biết thì : anh Tuấni mình là… “nẫu chay” mờ sao trong “Huế buồn” cũng có ý này nhỉ? Sẵn, gửi tặng anh(để đối chiếu) cùng anh Cao Quảng Văn, anh Trần dzạ Lữ, anh Lương Viết Khiêm, chị Hoàng Kim Chi v/v…(cho “nhớ Huệ”…chít lun!…)
http://www.youtube.com/watch?v=8SgW9PniSXA
Bài này mình viết năm 1972,đến năm 1974 là xuất bản. Nếu có sự trùng lặp nào đó chỉ là ngẫu nhiên. VR ơi, lão trích mấy câu ca dao làm mình thương quá ! Chào nghen.
on Tháng Chín 24, 2012 lúc 6:37 chiều | Trả lời Nguyễn Như Tuấn
………. “VR ơi, lão trích mấy câu ca dao làm mình thương quá !”…………
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
@ Anh Tuấn ơi : Giận ai thì anh cứ nói! Chớ hà cớ gì anh chai lại cho VR này lên hàng… “lão”_thì còn… “làm ăn” gì nữa? Ý của VR là cảm nhận “Đợi chờ” bởi “CaDao”& “Huế buồn” qua những “vần mở đầu” mà thôi_hoàn toàn không có ý nghĩ “trùng lặp”!_anh chai à?
Chào VR !
Mình không có ý gì đâu, ở đây bạn bè thường gọi nhau là “lão” cho thân thương đó mà. Bữa nào đi cùng Ngô Quang Hiển về Bình Định “nhội chơi”. Chúc khỏe nhé !
Vào vườn hái nụ hoa quỳ đỏ
Và cắm lên hồn hoa cỏ xanh
___________
Hoa quỳ màu vàng chứ nhà thơ
Hoa quỳ đỏ chỉ là hoa tư tưởng thôi. Cảm ơn sự chia sẻ của Katy67.