Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Bảy 15th, 2012

Tự vấn

Nguyễn Thị Thanh Long

Chầm chậm chầm chậm nghe anh, dịu dàng đánh thức những chồi xuân, em ngơ ngẩn giữa mênh mông sa mạc, mưa sắp về sao gió cứ phân vân…

Đã qua nửa quãng thời gian ta có, đã thấm mùi được mất đổi thay, sương loáng thoáng đậu hờ trên vai nhỏ thăng trầm gầy in dấu ở bàn tay.

Em khờ dại bỏ quên thời con gái, lạc yêu thương đuổi bắt dùng dằng, có phải chăng trò chơi duyên nợ, phượng giật mình khản giọng gọi ve ngân.

Đâu rừng cọ những chiều mênh mang nắng, ánh mắt ai day dứt đến không ngờ, ta đã cách những vui buồn đằngđẵng, chút còn này ký thác với trang thơ.

Read Full Post »

TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN HUIỀN ÂN

 

Thương em, anh cũng muốn qua
Sợ cọp núi Lá, sợ ma Bãi Điều

Người thứ nhất kể, rằng chính mắt ông ta trông thấy rõ ràng. Năm ấy, Pháp từ Ma-Rắc tấn công xuống, lúc tản cư không kịp chạy theo mọi người, gia đình ông phải ngủ tại Bãi Điều. Bốn bề là rừng hoang. Nửa đêm, ông ngồi dậy đốt điếu thuốc thì trông thấy họ. Ông sợ quá, nhưng im lặng chờ đợi, không dám đánh thức vợ con, nghĩ rằng sẽ sẽ gieo cho đàn bà và trẻ thơ nỗi hải hùng. (more…)

Read Full Post »