Sang hè thật đẹp, nắng óng vàng nhuộm sắc quả ngọt lịm mọng hương. Ngọn nồm từ biển ùa vào theo nhịp chân người hối hả cùng thời gian sinh sôi nảy nở vun đắp cho đời như màu nắng vàng kia. Nhưng đâu đây niềm chia xa luyến tiếc len lỏi mọi ngõ ngách vào buồng tim đau đáu nhớ, đau đáu thương khi đêm chập chững nặng nề cố đọc cho hết thông tin trên trang tranhanam.vnweblogs.com: “Tình hình bệnh của thầy Trương Tham chuyển sang nguy kịch từ tối qua 23.4.2012. Thầy lâm vào tình trạng tắc nghẽn đường thở, và ngừng thở vào lúc 23h20. Các bác sĩ đã tận tình cấp cứu, trợ thở bằng máy và đến 24 giờ thì thầy thở lại được bằng máy. Từ 4 giờ 30 sáng ngày 24.4.2012, huyết áp của thầy liên tục giảm, đội ngũ bác sĩ, điều dưỡng liên tục cấp cứu. Nhưng đến 15 giờ, huyết áp, tim mạch đều báo động đỏ. 15 giờ 55 phút, thầy trút hơi thở cuối cùng tại phòng hồi sức cấp cứu của bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Định.
Hiện thầy đã được đưa xuống Nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định. Lễ liệm tiến hành đúng 17 giờ – 18 h 30 nhập quan. Lễ viếng đã bắt đầu lúc 19 giờ cùng ngày. Thầy sẽ được an táng tại nghĩa trang Phật giáo Quy Nhơn”. Cùng lúc đó nhận được tin nhắn của Nhà báo Trần Quang Khanh, chủ nhiệm CLB Văn học Xuân Diệu báo tin Nhà giáo ưu tú Trương Tham đã từ trần…

Tôi chợt nhớ năm vừa qua, khi đưa chị Kim Thanh( Phù Thủy gáo dừa) ở Sài Gòn về vượt cầu Thị Nại sang Nhơn Hội, Nhơn Lí săn ảnh đẹp vào ống kính đã có cuộc gặp bất ngờ với cô Phương Minh của trường THPT Trưng Vương cũng đưa hai người bạn lướt trên những cồn cát Nhơn Lí kia. Và lúc ngồi bên nhau giải lao, kể về tình thầy trò đã cho tôi xem hình ngôi mộ vừa hoàn thành mà thầy Trương Tham rất ưng ý và xúc động cho chuyến đi xa về nơi an nghỉ cuối cùng của thầy. Vì sao có sự chuẩn bị như thế, có lẽ theo sự tuần hoàn “sinh, lão, bệnh, tử” quy luật tự nhiên không ai tránh khỏi. Mà thầy rất đơn chiếc, không người ruột rà thân thuộc, họ hàng thì xa quá. Những tháng năm dạy học, thầy có biết bao nhiêu là học sinh thành đạt, yêu thơ văn, yêu kính thầy. Tôi không là học sinh của thầy trực tiếp giảng dạy, nhưng được biết và quý thầy qua bạn bè, qua trang sách, qua các buổi sinh hoạt CLB Văn học Xuân Diệu, một người thầy mẫu mực tận tụy với nghề, sống giản dị chân tình, yêu thương học sinh… và rất là tin người.
Đến thăm thầy trong buổi lễ viếng hôm nay mà rưng rưng cảm xúc. Cái rưng rưng đầu tiên là không thấy một vành khăn tang nào cho thầy, phía trước di ảnh đặt trên bàn là những khăn sô màu trắng nằm ngay ngắn dưới cây nến bên góc phải, còn băng tang đen xếp chồng lên nhau nằm im trong một chiếc hộp. Bình hoa cúc trắng cùng quả chuối vàng, quả lê màu vàng nhạt, một quả cam vàng sậm hơn lặng lẽ bên thầy, hương trà hòa quyện với trầm hương như cố níu lại mà bóng nắng cứ vô đi qua trên đỉnh đầu chói chang khó chịu. Thầy nằm trong linh cữu bình yên đến lạ. Đôi mắt khép lại nào ai biết thầy đang nghĩ gì giữa một màu cam nhung gấm. Cuộc đời mỗi người là thế ư, mọi lo toan bộn bề rồi đến lúc cũng phải nằm vào nơi đây ư !… Nhưng đâu thể buông xuôi theo số phận. Khi cuốn lá rời thân là mỗi mắt cây một chồi non nhú ra nẩy lộc, lên xanh. Quanh thầy là những đồng nghiệp, những học trò tiếp nối nghề dạy học như thầy. Niềm hạnh phúc cứ thế nhân lên, khi tôi nhận ra Trần Hà Nam, giáo viên THPT trường chuyên Lê Quý Đôn lặng lẽ cẩm những cây nhang thắp sáng lên ngọn lửa đưa cho từng người đến viếng thầy. Tôi nhìn kĩ bức chân dung Nhà giáo ưu tú Trương Tham trên bàn thờ trước linh cữu còn trẻ lắm. Bởi lúc ngồi dưới tán cây bàng ôn lại kỉ niệm về thầy, nhà thơ Mai Thìn và Quang Khanh cho biết thầy không thích chụp hình chân dung nữa khi tuổi đã cao. Giờ lấy tấm hình ấy để thờ có phù hợp?!… Rồi còn nơi thầy đã ở sẽ làm nhà lưu niệm của thầy…Có lẽ khi nằm xuống nơi đây thầy yên tâm đã có sự chuẩn bị chu đáo. Ban lễ tang Nhà giáo ưu tú Trương Tham là của Ban giám hiệu trường THPT Trưng Vương đứng ra lo cho thầy…
Bước ra khỏi Nhà lễ tang bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định, tiếng kèn đưa linh thầy còn văng vẳng dọc theo đến cuối con đường Phạm Ngọc Thạch rợp bóng me tây, tôi nhẹ bước chân như sợ làm loãng bóng nắng vàng cuối tháng tư rực tím màu bằng lăng trên con đường Phạm Hùng trước mặt. Còn tháp giờ nằm ở trung tâm thành phố Quy Nhơn sừng sững bình yên giữa trời xanh nhắc nhở.
Nguyễn Thị Phụng.
25.4.2012/



Thành kính chia buồn cùng gia đình thầy Trương Tham.
Nguyện cầu linh hồn thầy sớm được siêu thoát .
DẠY VĂN NHƯ THẦY TRƯƠNG THAM
TRẦN MẠNH HẢO
Bác sĩ Hồ Hải, một blog nổi tiếng đã viết về thầy Trương Tham như sau: “Cái đặc biệt thứ ba, mà cả nước ai cũng biết từ cái ngày trước 30/4/1975 ở miền Bắc, đến sau này về trường Trưng Vương, Quy Nhơn, thầy là một người dạy văn đến hốt hồn học trò”. Nhà văn trẻ Lê Hoài Lương, tác giả của nhiều truyện ngắn xuất sắc, học trò thầy Trương Tham ( vừa được kết nạp vào Hội nhà văn VN), trong bài “Vĩnh biệt thầy Trương Tham”, trên báo Bình Định đã viết rất đúng: “trong lòng các thế hệ học trò, thầy Trương Tham sừng sững một tượng đài.”
Người viết bài này ( TMH) cách nay gần ngót 50 năm trước vốn là học trò thầy Trương Tham, nhờ công ơn thầy ( và thầy Lê Văn Trạm hiệu trưởng trường cấp 3 Nghĩa Hưng, Nam Định) khai tâm về văn học, mới nên người hôm nay. Nhớ dáng thầy thanh mảnh vừa bước vào lớp đã tươi cười chào học trò bằng giọng Bình Định êm ru tiếng sóng biển và ngay lập tức, thầy đọc thơ…Cả lớp vỗ tay như sấm sau khi thầy nói mấy lời về học văn; rằng, học văn không chỉ bằng bộ óc mà phần lớn là học bằng trái tim, học bằng tâm hồn; rằng nhiệm vụ của thầy năm học này không chỉ là truyền thụ kiến thức mà phần chính là làm cho các em phải yêu, phải say văn học. Không có tình yêu mãnh liệt, không thể học nổi môn văn. Rằng, nếu không có thầm mỹ văn chương, các em không thể có thẩm mỹ về văn hóa nói chung…Chỉ trong một giờ đầu khai tâm về văn học, thầy Trương Tham đã hút hồn cả lớp chúng tôi. Trên bục giảng, thầy vừa là một nhà khoa học, một nhà sư phạm, đồng thời là một nghệ sĩ . Ngay từ tiết đầu, thầy đã cử tôi ( TMH) làm cán sự môn văn…
Khi dạy văn, thầy Trương Tham thường không coi giáo án, thầy giảng say mê như lên đồng, như phù thủy , thầy bùa chú học sinh khiến không học trò nào nói chuyện riêng. Từ dáng điệu, giọng nói, nét cười, cách ghi phấn bảng, cách thầy đi lại trên bục giảng và đi lui đi tới hầu như đều hòa điệu với nội dung bài giảng. Tôi đã từng được học các thầy dạy văn giỏi nhất tỉnh Nam Định ( lò dạy văn Nam Định lúc đó đứng đầu toàn miền Bắc) nửa thế kỷ trước khi đi bồi dưỡng học sinh giỏi văn toàn tỉnh để thi học sinh giỏi văn toàn miền Bắc từ cấp hai đến cấp ba, nhưng chưa có thầy nào giảng văn rất nghệ sĩ và cũng rất khoa học như thầy Trương Tham. Thầy Trương Tham cho học sinh tự do trong cảm thụ văn học, từ do ngay trong khi làm bài luận văn. Có lần thầy ra đề thi về nhà làm, tôi đã viết bài luận văn toàn bằng thơ, thầy vẫn cho điểm 05 là điểm cao nhất thời đó.
Khi thầy trò quen thân nhau rồi, thầy Tham cho tôi mượn sách, trong đó có cả cuốn “ quốc cấm- phản động” là cuốn : “Thi nhân Việt Nam” của Hoài Thanh-Hoài Chân. Thời đó, những quan niệm văn học ấu trĩ tả khuynh đang thống trị đất nước và văn đàn. Thơ Mới ( 1930 -1945), những kiệt tác của nền văn học dân tộc bị coi là thơ lãng mạn, đồi trụy. Khi trao cho học trò cuốn sách “ phản động “ này, thầy coi như đánh cược cả đời mình : nếu học trò phản bội thầy, đưa tập sách này lên ban giám hiệu, thầy Tham không chỉ bị đuổi ra khỏi ngành giáo dục, mà có khi còn bị công an làm khó dễ. Tôi đã thức trắng đêm để chép hết cuốn “ Thi nhân Việt Nam” để trả lại thầy và giấu biến cuốn sách lớn là những bài thơ hay nhất của nền Thơ Mới như giấu một quả bom nguyên tử.
Năm học với thầy Tham, tôi đã thuộc lòng các bài thơ chính yếu làm nên nền Thơ Mới qua sự chọn lựa và bình chú của Hoài Thanh, đọc gần hết các giáo trình văn học của Đại học sư phạm Vinh nơi thầy Tham vừa ra trường, nâng chiều kích tâm hồn một học trò lên cùng với những áng văn thơ hay nhất của văn chương trong nước và quốc tế.Trong cuộc đời làm văn chương của mình, quả thực thầy Tham là thầy giáo dạy vỡ lòng cho tôi về văn học, là ngọn lửa đầu tiên thắp lên ánh sáng trong tâm hồn tối tăm mù chữ của tôi. Không có thầy Trương Tham, cuộc đời tôi chắc không rẽ vào nẻo văn chương như hôm nay.
Ngay từ khi bước chân vào lớp dạy văn cho chúng tôi, thầy Tham đã nêu một chuẩn mực hiếm có : thầy dạy các em và rồi thầy cũng sẽ được các em dạy lại. Sau này, khi đã trưởng thành, thông qua nhiều lần thầy trò trao đổi bằng thư tín và điện thoại, tôi mới hiểu điều thầy nói là hiện thực. Qúy hiếm thay một nhà giáo dạy văn hay và giỏi vào hàng nhất nước, vào hàng xưa nay hiếm có như thầy Trương Tham, lại biết tìm học cả những học trò bé nhỏ của mình. Tinh thần khiêm tốn học hỏi của thầy là vô tận, nên kiến thức của thầy thật uyên bác.
Thầy TRƯƠNG THAM – Ảnh: Trần Hoa Khá
GS.TS Trần Đăng Suyền ( hiện là ủy viên hội đồng lý luận văn học nghệ thuật trung ương), học sau chúng tôi mấy khóa, vốn là học trò cưng của thầy Trương Tham từ trường cấp 3 Mỹ Lộc, Nam Định, mỗi lần anh em gặp nhau, Suyền đều giành thời gian để nhắc về người thầy kính yêu thuở cấp 3; rằng theo Suyền thầy Tham là thầy dạy văn giỏi vào hàng số một Việt Nam; cho đến hôm nay, khi đã đứng trên bục dạy đại học nhiều năm, mỗi lần gặp thầy, Suyền vẫn học ở thầy Tham nhiều điều mới lạ không chỉ kiến thức văn học.
Bây giờ, học trò thầy đã có hàng trăm người thành danh ở nhiều lĩnh vực trên khắp đất nước. Thầy vẫn sống cô đơn, một thân một mình, tập trung tinh thần và sức lực cho việc giảng dạy học sinh giỏi văn tỉnh Bình Định, dù thầy đã về hưu từ lâu.
Thầy Tham sinh trưởng tại xã Ân Nghĩa, huyện Hoài Ân, Bình Định bên dòng sông Kim Sơn thơ mộng. Cha thầy là một trí thức lớn đã tham gia cách mạng từ sớm và đưa thầy ra tập kết ngoài Bắc. Cụ thân sinh của thầy là cán bộ cao cấp đi B và đã hi sinh tại chiến trường Bình Định thời chống Mỹ. Hai em gái của thầy cũng đã hi sinh tại quê hương trong thời quân Pắc Chung Hi càn quyét huyện Hoài Ân. Khi trở về quê hương dạy học tại trường cấp 3 Trưng Vương, Quy Nhơn, thầy Tham không còn ai là ruột thịt. Nhiều lúc buồn vì thế sự đảo điên, vì bọn tham nhũng đang thống trị đất nước, thầy Tham nói qua điện thoại : “ Thế này thì máu của cha thầy, của hai em gái thầy, của hàng triệu người đã đổ ra ….chẳng uổng phí lắm sao ?”
Giờ đây thầy Tham đã trở về bên kia cõi tồn tại để đoàn tụ với cha mẹ và hai em gái của thầy. Thay mặt những học trò thầy Tham ở xa không về đưa tiễn thầy được, tôi xin cám ơn thầy Đào Phú Hùng hiệu trưởng trường trung học Trưng Vương Quy Nhơn Bình Định, cám ơn cô Nguyễn Thị Phương Minh hiệu phó nhà trường ( người đã nhận thầy Tham làm cha nuôi và thầy cũng nhận cô Phương Minh là con nuôi), cám ơn thầy Đỗ Kim Hảo ( tổ trưởng tổ văn) và cám ơn các thầy cô của trường, cám ơn các bạn, các em học trò thầy Tham đã hết lòng chăm sóc thầy ở bệnh viện, lại dốc hết sức lo tang lễ cho thầy.
Qua trang tìm kiếm http://www.google.com, từ Sài Gòn, tôi vẫn thấy cảnh tang lễ thầy Tham trong nhà tang lễ bệnh viện Quy Nhơn do các bạn đưa hình ảnh lên youtube, thấy bạn Phạm Đức Minh ( em kết nghĩa của thầy Tham, bạn thân của người viết bài này vào đưa tang thầy từ Hà Nội), thấy cô Nguyễn Thị Phương Minh con gái nuôi của thầy và thấy các thầy cô, các bạn, các em đứng bên quan tài của thầy Tham. Bốn giờ chiều mai ( ngày 27/04/2012) thầy sẽ được an táng trong nghĩa địa Phật giáo Quy Nhơn dưới bóng bức tượng ngài Địa Tạng, phía Khu Sáu, gần Ghềnh Ráng, nơi có mộ của thi hào Hàn Mặc Tử.
Đối với người viết bài này, xin có lời cuối thưa với thầy Trương Tham : giờ thì thầy và đứa con mới mấy tháng tuổi của em đã nằm chung trong một nghĩa địa. Cám ơn thầy đã xây mộ cho cháu và mỗi năm mấy lần ra thăm mộ cháu, còn khắc cho cháu tấm bia để ghi tên cháu trên mặt đất : Trần Kim Mạnh. Cầu mong hai ông cháu được đoàn tụ trên Niết Bàn.
Vĩnh biệt thầy Trương Tham, một người thầy lớn, một nhà giáo dục lớn, một tình yêu lớn với nghề sư phạm và văn chương. Khi nào các em các cháu Việt Nam ta còn chán học môn văn như ngày hôm nay thì ngày ấy đất nước sẽ gần tới thảm họa. Cầu mong tinh thần dạy văn bằng cả tâm hồn nghệ sĩ của thầy Trương Tham sẽ sống lại, góp phần phục hưng môn văn trong nhà trường, cũng là một cách góp phần phục hưng đất nước đau khổ và đầy hệ lụy này.
Học trò cũ của thầy, đứa em kết nghĩa của thầy vĩnh biệt thầy…
Sài Gòn ngày 26-04-2012
Xin chia buồn cùng gia đình nhà giáo Trương Tham.
Tôi xa xứ lâu lâu mới về Qui Nhơn ,nhớ buổi sáng ra trước Sở Điện Lực ,sà vào chỗ bà bán thịt mua ít thịt cho cháu nội thì gặp anh Trương Tham cũng mua thịt ,tôi mừng rỡ kêu tên anh ,anh quay lại ,nhận ra tôi, anh vui vẻ :Chiến đó hả ,về bao giờ? Vậy mà giờ nghe anh mất rồi .Một thầy giáo không có gia đình nhưng bên anh có biết bao học trò ,bạn bè thương yêu .Ai cũng tới ngày ấy mà…Cầu mong linh hồn anh mãi mãi ngàn thu.Chia buồn cùng với gia đình.
Thành kính phân ưu cùng gia quyến thầy giáo Trương Tham , cầu mong linh hồn thầy sớm siêu thoát miền cực lạc .
Và đây là không khí sáng 25.4 đến viếng thăm thầy:
Cầu cho vong linh Thầy sớm được tiêu diêu nơi cõi vĩnh hằng!
Xin cầu nguyện linh hồn Thầy siêu thoát miền cực lạc…
Chúng ta cùng thắp nén tâm hương tưởng nhớ về người thầy !
Mình cóp lại bài viết của Trần Hà Nam cho các bạn cùng sẻ chia:
Thầy ơi…!
2012-04-25 @ 01:55 in Riêng tư
alt
alt
Con vẫn không thể ngủ được, dù đêm qua đã thức trắng. Cứ ngỡ như thầy đang cười bên con cùng những lời tha thiết: “Ở đó, có những thầy trò ngồi bên chén trà cùng nhau đàm đạo văn chương; ở đó, có đêm trăng, hoa quỳnh…” làm con lại nhớ bài thơ con viết cho thầy năm lớp 12:
Hai thầy trò cùng thức
Bên cửa sổ ngắm trăng…
Thầy ơi! Tối nay khi những dòng người đầu tiên vào viếng thầy, con đã cố kìm nước mắt, vì trong đó có biết bao nhiêu bạn bè, đồng nghiệp và các thế hệ thương mến thầy! Thầy vẫn đang nằm nghỉ ngơi, con phải thay mặt thầy tiếp mọi người, thầy nhỉ?
Thầy ơi! Mới tuần trước thầy còn bảo con thầy quyết sẽ vào Sài Gòn chữa cho khỏe, thầy còn cuốn sách viết về những học trò, những gương mặt những tình thân đi qua cuộc đời thầy, nên thầy phải khỏe lại để thực hiện tâm nguyện cuối cùng! Vậy mà, chỉ hôm sau con đã phải đưa thầy tím người vì cơn khó thở, lên thẳng phòng cấp cứu hồi sức lần thứ tư. Một mớ dây nhợ lùng nhùng, ống xông ống thở, thầy dùng sức viết nguệch ngoạc mấy dòng trong cảm giác bất lực “Khóa miệng nói không được”, rồi nước mắt thầy lại ứa ra!
Buổi trưa, con cùng các anh chị Minh, Hảo, Bình dưới sự chứng kiến của cô Thả vợ chú Quế Lâm- bạn học cùng trường học sinh miền Nam với thầy soạn sửa những đồ đạc trong phòng thầy, con đã nén lòng lại khi nhìn những hình ảnh bao thế hệ học trò được thầy nâng niu trong tầng tầng lớp lớp sổ lưu niệm, con đã đọc lại những lá thư thắm tình nghĩa thầy trò, những bài viết, bài giảng của thầy còn dang dở. Những bài làm của bao thế hệ học sinh Trưng Vương và Lê Quý Đôn được thầy lưu giữ cẩn thận… Con hiểu vì sao thầy được nhiều thế hệ học trò yêu Văn kính trọng đến thế!
Thầy ơi! Buổi chiều khi con vào, con đã không thể ngăn dòng nước mắt cứ trào ra, bác sĩ nhấn ngực thầy liên hồi, nhưng các chỉ số đều báo động đỏ. Con biết đã đến giờ vĩnh biệt!
Thầy đã nằm thanh thản trong bộ đồ comple, cravat thật trang trọng nhưng con biết thầy vẫn cứ thích xuề xòa trong bộ đồ sơ mi giản dị, dù thầy thích và có nhiều đồ đẹp, chỉ diện những khi lễ lạt, mùa đông là chiếc áo bành tô vàng thầy thích nhất và hiếm khi thắt cravat. Từ nay, bục giảng sẽ không còn lời giảng nhẹ nhàng nhưng đầy sức cuốn hút của thầy!
Anh em chúng con đã ngồi bên nhau trong đêm đầu tiên thầy nằm lại nhà tang lễ lạnh lẽo, quanh quẩn đi ra đi vào, cứ chờ như thầy sắp sửa nói gì đó! Chợt con nhớ ra đoạn con ghi âm khi thầy phải lên phòng hồi sức cấp cứu lần thứ hai, mở ra để cùng nghe lại, con ngỡ như thầy đang ở cạnh chúng con, trề môi cười giễu giáo Hảo đỏm dáng, giáo “Chĩn” xơi cả nửa lạng trà!!! Nghe tiếng cười giòn của thầy, bất giác con ngoái lại nhìn… Thầy vẫn lặng yên sau làn hương khói mịt mờ!!!
Thầy ơi, những tâm nguyện văn chương thầy kì vọng ở con, con sẽ ráng hết sức để thầy khỏi phụ lòng mong đợi! Dẫu biết nghề văn, đi dạy vốn nhiều bạc bẽo, nhưng con chợt hiểu khi biết yêu thương thì sẽ được nhận lại yêu thương thật nhiều!
Hãy an nghỉ thầy nhé!
Viết bởi tranhanam |
Những ngày đầu vào học khoa văn ĐHSPQN, thường nghe các bạn Trang, Hảo, Bình ,Lân nhắc về Thầy với tất cả niềm ngưỡng mộ thành kính.Cũng vì thế mà chưa học Thầy tiết nào nhưng luôn tìm đọc những bài viết của thầy và xem mình như học trò của Thầy.Xin gởi lời chia buồn sâu sắc đến gia đình Thầy và các bạn…Xin cầu nguyện Thầy tiêu diêu miền cực lạc…
Thành kính phân ưu!
Xin chia buồn, cầu cho hương hồn thầy yên vui nơi miền cực lạc.
Vô cùng thương tiếc Nhà giáo ưu tú Trương Tham, cầu mong vong linh Thầy sớm siêu thoát, tiêu diêu miền cực lạc .
Thành kính chia buồn cùng gia đình Thầy TRƯƠNG THAM, cầu mong linh hồn Thầy siêu thoát .
Thành kính phân ưu cùng Gia đình Thầy Trương Tham và Tập thể giáo viên,học sinh Trường Trương Vương trước sự ra đi về cõi vĩnh hằng của Thầy !
cầu nguyện linh hồn Thầy về chốn vĩnh hằng
Cầu mong linh hồn thầy sớm siêu thoát
Thành kính thắp nén tâm hương trước vong linh người anh/thầy giáo TRƯƠNG THAM.
Thành kính chia buồn cùng gia đình Thầy Trương Tham. Cầu mong linh hồn Thầy sớm được siêu thoát .
Thành kính phân ưu./.
Thành kính chia buồn cùng gia đình Thầy TRƯƠNG THAM !Cầu mong hương hồn Thầy an lành nơi cõi vĩnh hằng!
Thành kính chia buồn cùng gia quyến và cầu mong hương hồn thấy tiêu diêu miền cực lạc .
xin chia sẻ nỗi đau cùng tang quyến.
Thầy đã đi về miền cát bụi để yên giấc nghìn thu, cầu mong linh hồn thầy sớm được siêu thoát.
cầu nguyện linh hồn Thầy, nhà giáo Trương Tham đã về nơi yên giấc nghìn thu…