Nguyễn Tửu
Sông xanh nhỏ vẫn uốn mình nhẫn nại
Cánh đồng quê chiều tím hạt mưa rơi
Gió mùa ơi, nhớ chi mà trở lại
Và thương ai mây xuống thấp ven trời?
&
Người vẫn ở và người đi, đi mãi
Hồn quê hương lưu lạc khắp đâu đây
Người về cõi lá vàng đang dần rụng
Lòng thương quê ngày tháng cứ vơi đầy!
&
Trên bến vắng những đêm trăng lạnh giá
My Lăng ơi, bến cũ ai qua đò?
Bến Trường Thi ngày xưa bao tấp nập
Nay câu hò trên sóng lạnh chơi vơi!
&
Những cụm tháp trơ gan cùng tuế nguyệt
Mấy trăm năm gội gió, dãi dầu mưa
Tháp có nhớ những thời oanh liệt nhất
Của Chiêm Thành, non nước thủa xa xưa?
&
Trời Bình Định sương hoa và ảo mộng
Ai xa xôi có nhớ hãy quay về
Qui Nhơn đó dốc Mộng Cầm đón đợi
Nghe “Đường lên dốc đá”nhớ Hàn xưa!


