Feeds:
Bài viết
Bình luận

Posts Tagged ‘Chim Hải’

4 giờ nữa mặt trời mới rớt

Chim Hải

.

ngày tuổi trẻ bị hất tung

thơ trơ lòng ngó

tôi ướt tôi khô và bốc nhiệt

đớn đau. cuồng nộ. mê sảng. thảng thốt đôi bờ thực / ảo

đánh vật nỗi chết níu nuối một tôi hoang vu mịch lặng cõi người

tôi mắt ráo nhìn tôi lùi mấy mùa thơ rớt

vắt cạn đam mê đuối / đắm cõi tôi

cào xước hòm đời

ngược giấc trượt vào chiêm bao kẻ lạ

khuôn mặt sói đêm

ngày đã bạc

lật ngửa trang trắng và lời bật

chim hải

hoả táng câu thơ hốt tàn tro bón chữ

dị lời / chổng âm / biệt ngữ / nghĩa

bản thể lỏng lẻo tự thân trắc trở rớt rời

ngọn đam mê bùng cháy

tràn đêm thơ thức

chim hải

một bó sướng khoái

ngoi giữa hồn từng thanh huyễn tưởng

khúc khuỷu đường tim

câu thơ phiền chạm bi ai

bươi oằn con chữ

tuổi đã bạc

bước theo bóng đổ và đời tắt

thời gian ngã chúi

một tôi đếm một vàng phai

chiều

rụng

bên kia

4 giờ nữa mặt trời mới rớt

Read Full Post »

Tách chiều

Chim Hải

.

tắp vào quán quen tìm cà phê

chỗ ngồi chưa đủ cũ

nhìn tách trà sóng sánh trên tay người phục vụ

thưa ông tôi gọi cà phê

vâng. chiều của bà đây

không. tôi gọi cà phê

đêm không về nữa thưa bà

chúng tôi thắp chiều để hoàng hôn rực cháy

nơi này chỉ còn chiều

người ấy quay đi

âm giọng trầm khan cõi biệt

.

người rót tách chiều đã chảy

tôi uống cạn hoàng hôn

Chim Hải

Read Full Post »

Và chữ

Chim Hải

.

đêm trắng mắt trở trăn

bật đèn ngó trần nhà

khối chữ đặc quánh trong đầu khủng bố giấc ngủ

mắt dán dính một khối thách thức khuấy động hốc tưởng tượng

xăn tay áo lôi chữ ra gõ / đập

mùa thơ thấp khớp ba hồn chín vía chữ hoảng loạn

tập thể rác rưởi thượng tầng hạ tầng khẩu hiệu chữ ngo ngoe ngọ nguậy vặn mình trườn / rớt

một bãi chữ nh[t]ức mình nằm rên

(tưởng tượng)

nhặt vài chữ xỏ xâu

ngắn / dài câu tượng hình tượng ý

chữ trúc trắc con mắt vấp té

chữ gân guốc gồ ghề chữ lên đồng tái chế

cục định kiến nhào lăn

thô nhám địa tầng cõi chữ phún tràn mọi ngõ ngách mở ra cõi thơ

chữ

sướng

Read Full Post »

Thản nhiên đen

Chim Hải.

.

liều lĩnh khi đêm chẳng thể

rỉ sét hay mặn chát

tôi chạy vào thơ chạy vào mạch tràn cuồng nộ

ngày mơ sa mạc chữ đêm nghe tiếng thở nghìn năm gió

có tiếng bàn chân chạy xước lòng đường

tiếng ngoi mình trên nước

xiết xoáy tia nhìn toạc rễ

ám tiếng nói từ vực tối

cứa vào tịch mịch

thản nhiên đen

búi tóc người trắng mặt

cứa vào hố mắt

cứa cụm hoang mang cùng nỗi dịu dàng

đêm té ngược đường quay

thời khắc chổng đầu

tôi chạy

.

vọt trào mắt lửa

bùng nổ dữ dội

chẳng thể tìm ra mông mông hoang mạc

người lữ hành nằm ôm ảo giác

chẳng thể tìm ra mượt mà huyền thoại

người đàn bà núp sau đêm

đong đưa quá khứ

cọng cát vắt mình qua ngọn biển

nghe ngóng thời gian

rừng tự sát bên trang giấy

khát vọng đọt mầm

khoảng lặng thanh âm

mấp máy giọt phù trầm

cứa trắng hoác ra trăm miếng

nghịch âm

.

liều lĩnh khi đêm chẳng thể

xám cùng thơ

tôi chạy về phía rừng

chết sững trước vẻ đẹp tàn rụi

thấy da thịt mình

đen màu cổ quái

.

bí ẩn sau trang giấy

vẫn còn tối sầm.

Chim Hải

Read Full Post »