Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Xứ Nẫu, Người Nẫu’ Category

Không phải đến khi được tiến cử lên Chính phủ để phê duyệt là quốc hoa, vẻ đẹp của hoa sen mới được ghi nhận. Từ rất lâu, không chỉ tượng trưng cho sự bình dị, tinh khiết, sen chinh phục người Việt còn vì gần gũi với đời sống hằng ngày. Bình Định chưa nổi tiếng lắm về sen như kinh đô Huế, cố đô Hoa Lư nhưng những mùa sen ở Bả Canh (thị trấn Đập Đá, thị xã An Nhơn) và Thanh Minh (thôn Phụng Du 1, xã Hoài Hảo, huyện Hoài Nhơn) cũng rộn ràng và đầy nét quyến rũ. Mùa sen năm nay đang về!

(more…)

Read Full Post »

Gần 10 g xe mới đến Quy Nhơn ,trên xe Hùng PT đã hí hoáy mở laptop làm thơ bấm nút:

Long rong ta cũng đã đến rồi,
Say ta say, mà tỉnh ta cũng tỉnh,
Say ta say nỗi nhớ cũ,
Tỉnh cho ta còn nhớ con đuờng xưa,
Bên kia… là nhà ta,
Bên này… ta còn lại,
Ngồi im ta lật lại trang đời,
Bao lâu ta đi,
Bao lâu ta lại về?
Ta nhớ ai?
Và ai còn nhớ ta?

Vũ Lê Đức bồi hồi trãi lòng trên mạng ,xin trích đôi dòng tâm trạng của một người xa quê nhưng vẫn đau đáu tình quê như anh

Qui nhơn đây rồi …
Thật cảm động khi trong năm anh em thì có người đã xa Qui nhơn trên 40 năm ,ngưòi trên 30 năm…xe còn trên dốc Ghềnh ráng đã thốt lên những cảm kích …thơ mộng,hoành tráng ,đẹp…
Người đầu tiên anh em gặp là Lê đình Khải bên quán bún bò chả cá (lạ thật, xưa nay chỉ nghe bún bò giò heo chứ có nghe bún bò chả cá bao giờ ;có lẻ phải tìm hiểu về món đặc sản này ) ,sau vài ly bia,anh em tạm chia tay để tìm chổ ngủ và lên trang Xứ Nẫu

Còn Xóm Chùa thì đã căng biểu ngữ sớm từ dốc đèo Gềnh Ráng:

WELCOME HOME
Xóm Chùa mở rộng cổng chùa
Đón mấy đúa con lang thang, hoang đàng chi địa
Tung cánh chim
Tìm về tổ ấm !!!!!!!!!!!!!

Văn Công Mỹ vội khuyến cáo trên website xunau.org:

Lưu ý mấy huynh:đặt chân lên đất Nẫu quần áo bảnh bao nghen;không đóng mặt khờ (vì xỉn)nghen;không nghía ngang nghía dọc nghen;không “sát sinh” nghen! Zooooot.

Nhưng may quá ,sáng hôm sau vừa bảnh mắt sau mấy chầu túy lúy càn khôn,các nữ thi sĩ xứ Nẫu đã đón tiếp bằng chầu bánh xèo vỏ chắm mắm nêm,bún cá và bánh bèo nhân đậu phộng tại cafe Gia Nguyễn. Ngon hết biết

Người ngồi chính giữa bận áo màu xanh chuối non là nhà thơ Lâm Cẩm Ái,kế bên là QuốcTuyên,Phàn Lê Huê, Diệp Kim Chi và nguyễn Thị Tiết .Ngồi đối diện là Huỳnh NgọcTín về từ Trung Á,Hùng PT và Lê Đình Khải. ..Huỳnh NgọcTín là giám đốc công ty sản xuất thép ở Udobekistan cũng là còm sĩ và thi sĩ nhiệt tình của xứ Nẫu

.Buổi trưa một bửa ăn rặt Bình Định với mắm ruột cà pháo,mắm cua chua,canh rau tập tàng được bạn bè Quy Nhơn chiêu đãi năm kỵ sĩ hành miền Trung   Lưu Đình Trọng và Cao Hữu Hùng gần 40 năm mới quay lại xứ Nẫu nên cứ đờ ra vì …cảm động

Phong vị quê hương thật đậm đà

.

.Và ấm tình bằng hữu

Các bạn có thấy các nhà  thơ xứ Nẫu rất xinh không? Sáu hay khen thật tình nên thường xuyên bị ăn đạn. Tiếc là hữu danh vô thực !!!

.Ngày hôm sau,đoàn về đất kinh kỳ An Nhơn. Đất Vua vẫn còn những chuyến xe thổ mộ dạo thong thả trên đường.

An Nhơn bây giờ đã là thị xã

.Cổ kính ,hiện đại. Nếu để ý thì thấy bà con đi xe ngựa ra chợ mua bán,nhưng buổi trưa khi trở về thổ mộ lại thồ thêm mấy bình gas……he…he !

Anh Mang Viên Long ,già làng xứ Nẫu. Anh đã góp phần rất lớn cho sự phát triển của xunau.org trong thời gian vừa qua

.Anh ký tặng cuốn sách mới xuất bản còn thơm mùi mực mới

.Phạm Văn Phương,Nguyễn Như Tuấn từ Nhơn Khánh cũng đến tham gia gặp mặt

.

.

Nguyễn An Đình mới trãi qua cuộc phẩu thuật tim cũng lackiu cùng anh em xứ Nẫu tại nhà riêng

.

.Ngoài vườn nhà Nguyễn An Đình vẫn còn một cây cải vàng ,anh để dành từ tết đến giờ chờ bạn hiền đến thăm.

 

Sáu dạo chợ Bình Định thấy cá lồ ồ trụng hấp dẫn quá mua liền 5 con ,mang về nhờ nhà hàng hấp lại. Cá ồ trụng cuốn bánh tráng mì và rau muống nguyên cộng chấm mắm cái thì…hết ý

.Minh Nguyệt ưu tiên đượcmột dĩa đậu hủ hấp. Tội nghiệp

.Minh Nguyệt và Rêu

.Chia tay An Nhơn trong cái nắng xuân đang còn đương thì dìu dịu mơn mang

 Mời các bạn xem lại một vài hình ảnh của chuyến đi

 

Sáu Nẫu

Read Full Post »

..Buổi trưa nắng , con đường du hành ven biển Nha Trang tuyệt đẹp. Có những cung đường hệt như tranh

.Bình yên và đơn côi

. Đi ngang khu du lịch hoang phế của đại gia Nguyễn Đức Chi dưới chân đèo Rù Rì ,chợt ngẩm nghĩ về những ánh chớp của phù vân  .Mới đại gia ngày nào….giờ…nhất nhật tại tù.

.

Thoáng chốc trong miên man dòng nghĩ suy vụn, đã qua đèo Cổ Mã .

Đoàn ghé thư giãn cafe cà pháo ở Đại Lãnh lấy sức chuẩn bị  vượt đèo Cả .Cả một rừng cờ chuối phất phơ đón đoàn. Qủa thật mình cũng không hiểu nổi ý nghĩa của những lá cờ dị hợm này

. Phú Yên đây rồi

.Đảo Hòn Nưa một địa danh khá nổi tiếng, ranh giới trên biển giữa hai tỉnh Phú và Khánh

.Núi Đá Bia  và những huyền thoại thực thực hư hư về Lê Thánh Tôn đề thơ

Cảng Vũng Rô.  May quá chiến tranh đã lùi xa!

.Cầu Đà Rằng vắt qua Sông Ba

.Buổi chiều bến cá Tuy Hòa khá nhộn nhịp

.Mấy người học trò cũ đã chờ sẵn bên mâm rượu tẩy trần… Nhưng ngồi xe máy lạnh làm gì có bụi ?

Người đang rót bia là anh Phạm Ngọc Phi Tổng biên tập báo Phú Yên .Kế bên, anh Lê Văn Học và anh Nguyễn Văn Ngôn hai hiệu trưởng của hai trường trung học ở Tuy Hòa cũng là hai còm sĩ của xunau.org

.Tuy Hòa đượcxem như thủ phủ của cá ngừ đại dương . Do đó, các món nhậu chủ lực vẫn là cá ngừ mù tạt, cá ngừ hấp và mắt cá ngừ tiềm…Gía một kí cá ngừ ở Tuy Hòa khoảng 250.000. Gia công chế biến chút xíu,xuất qua Nhật những 80 USD

.Nhưng đối với Sáu ,đặc sản  “ngon” nhất của Tuy Hòa vẫn là Trần Huiền Ân. Đến Tuy Hòa mà không nhắm rượu với THA thì đã mất đi 50% thú ăn chơi. Trần Huiền Ân bảo ” rất bất ngờ và hạnh phúc khi đón đoàn”. Anh cũng mong bà con xunau.org thông cảm vì dạo này sức khỏe yêu yếu…nên chậm trể trong recom. Năm nay anh vừa tròn….76

. Những người bạn ở Tuy Hòa thiết tha mời đoàn nghỉ lại Phú Yên một đêm . Nhưng …cuộc vui nào cũng phải tàn. Về nhà thôi.!

 Sáu Nẫu

Read Full Post »

Trong muôn vàn loài cá ẩn mình dưới dòng nước sông Côn, cá diếc là sản vật nổi tiếng của vùng miền.

Món cá diếc nấu rau răm. Ảnh: Đ.T.Trực
Sông Côn là dòng sông lớn của tỉnh Bình Định, khởi nguồn từ Tây nguyên, chảy qua thị xã An Khê (tỉnh Gia Lai) rồi về các huyện An Lão, Vĩnh Thạnh, Tây Sơn, Vân Canh, An Nhơn và Tuy Phước của Bình Định. Một ngày giữa mùa xuân, chúng tôi tề tựu bên bờ sông Côn, ngồi bên dãy hàng quán dân dã nhâm nhi ly rượu ngắm bến My Lăng mơ màng huyền ảo. Cô chủ quán dọn lên bao nhiêu là món ngon được chế biến từ con cá diếc được những ngư dân đánh bắt từ dòng sông. Nào là cá diếc nướng, cá diếc chiên giòn nhưng đậm đà hơn hết là món cá diếc nấu rau răm.
Ôi, có gì đâu, chỉ một lò lửa, một xoong nước, một mớ cá và một rổ rau răm cùng với một chén gia vị, thế mà đậm đà, đậm tình và hào phóng hơn cả các thức ngon từng ăn đâu đó trong nhà hàng sang trọng.
Ăn cá diếc nấu rau răm, uống ngụm rượu Bàu Đá, ngồi tán chuyện đời, chuyện làm với anh em sau bao ngày gặp lại, phải nói như chưa bao giờ ta có được hôm nay. Theo cô chủ quán, cá diếc có khắp nơi nhưng cá diếc sông Côn thịt chắc hơn vì cá vận động nhiều trong dòng chảy nên ăn ngọt, xương mềm. Cá được người chài thả lưới đánh bắt giữa ban ngày rồi đem bỏ cho các quán, các quán bán lại cho du khách đến đây thưởng ngoạn chỉ đủ trong ngày, vì vậy con cá dọn cho khách bao giờ cũng rất tươi, chất lượng tuyệt vời.
Và quả đúng, khi chúng tôi ngồi ở quán, chốc chốc lại có ông lái đò nhẹ nhàng rẽ dòng nước chống thuyền vào bờ giao cá cho cô chủ quán. Những lúc đó, có một số khách bàn bên tùy thích đến mua nguyên phần cá còn sống trên tay ông lái đò rồi nhờ chế biến tại chỗ theo sở thích.
Đào Tấn Trực
Nguồn: TNO

 

 

Read Full Post »

.Rời Phan Rí Cửa khi mặt trời chưa quá con sào. Qua thị xã Liên Hương đã nhìn thấy những trụ phong điện sừng sửng trong cái nắng của vùng hoang mạc

.

Cam Ranh với những đồi cát chạy dài theo con đường du hành mới mở ven biển. Thảng hoặc những đìa nuôi tôm hiện ra làm cho quãng đường dài bớt trống vắng

.

.Nha Trang quả thật là thiên đường biển đảo

.Cả bọn tấp vào quán cafe Bốn Mùa,một địa danh du lịch khá nổi tiếng

.

Rồi quay về ăn trưa ở nhà anh Từ Sâm một cây bút nổi tiếng của Khánh Hòa

.

.

Đã qua tết khá lâu nhưng hương vị tết vẫn còn quanh mâm cổ dọn vội .Có dưa hành.củ kiệu ,giò thủ ,dưa món và cả bánh chưng xanh, .

.Lại một chầu chén chú chén anh,nhưng đành phải lên đường. Còn những 220km mới đến Quy Nhơn

Ngồi trên xe mở máy tính xách tay thấy những lời còm của bạn bè theo dõi chuyến đi chợt thấy ấm áp vô cùng. Xin trích một bài thơ mì ăn liền của Nị.

NỊ

5 ông đệ tử lưu linh
Đi đâu cũng nhậu linh đình dzui gơ !
Sáng chiều say xỉn lờ đờ
Mới vài ngày đã …cà ngơ …quên đường
5 ông nhìn thấy thiệt ….thương
ĐI qua một chặng là tường trình ngay
Bạn bè tình cảm tràn đầy
Nhậu mà chưa đủ ngất ngây ….chưa dzìa…….

Chúc 5 chàng Xứ Nẫu tiếp tục ….dzui dzui ….dzô …dzô ….

 

 

Bình loạn :Sáu Nẫu

Ảnh: Hạ Uyên

 

 

 

 

Read Full Post »

 

Trần Huiền Ân

Xe đang bon bon trên đường nhựa nóng bỏng, lòng ta bỗng nhẹ xuống khi nhìn thấy từ xa những rặng dừa xanh. Dừa xanh dọc theo bờ biển xanh: Sông Cầu.

Người Pháp chọn Sông Cầu  làm tỉnh lị Phú Yên phải chăng cho hợp với kinh đô Huế? Phải chăng, coi việc đi cai trị Đông Dương là được đi an dưỡng, tắm biển, phơi nắng, thở hít không khí trong lành? Để tạo cho Sông Cầu một bề thế, trong phạm vi nhỏ hẹp này họ đã phóng nhiều con đường ngang dọc, trồng cây, trồng hoa. Sông Cầu có sông, nhưng sông nhỏ quá nên không được để ý đến. Người ta chỉ biết có biển với những bãi thấp, cát mịn. Sông Cầu cũng đáng gọi là một Beau Rivage nhưng cái tên ấy đã bị đàn anh Nha Trang giành mất. Công sứ Phú Yên A. Laborde viết trên tạp chí Đô thành hiếu cổ (BAVH số 4 quý 4/1929) lời vị tiền nhiêm của ông năm 1890: “Sông Cầu là một  trong những cảng đẹp nhất thế giới với sức chứa hàng trăm con tàu. Nó được coi như cảng chính của Trung Kỳ” và đưa ra nhận xét: “Có thể ông Công sứ này hơi cường điệu nhưng phải nhận thấy rằng vịnh lớn này với những đáy từ 5 đến 15m có thể trở thành một cảng an toàn và còn thuận tiện hơn cảng Qui Nhơn nơi mà lối vào ngày càng trở nên khó khăn. Chắc chắn là sau khi hoàn thành  những quốc lộ và đường địa phương đi lại thuận tiện thì Sông Cầu được ưa chuộng hơn Qui Nhơn vì nó thuận tiện hơn trong việc đi đến La Hai, và nhất là Củng Sơn, cánh cửa thông thương với Kon Tum và Đắc Lắc”.

Tỉnh, nơi các quan Nam triều làm việc đóng ở phía tây, trong thành, thâm nghiêm kín cổng cao tường. Bây giờ dinh Tuần vũ, dinh Án sát trơ trọi nền sân, một đoạn tường ngắn, hành cung còn lại mấy trụ biểu đắp hình rồng chầu. Tòa, nơi các quan “bảo hộ” Pháp làm việc ở phía đông với những kiến trúc mới hoàn toàn không để lại dấu vết. Lứa học  trò trường tỉnh hồi ấy, tuy mới lớp nhất đều lớn tuổi, lớn xác, vẫn giữ một chút ngơ ngác nhà quê, đi trên con đường râm mát ngơ ngác nhìn dinh ông Sứ, ông Phó sứ, hàng hoa rực đỏ mùa hè. Cũng từ chút nhà quê ấy, trong mắt họ, con gái Sông Cầu, người đẹp xứ dừa sao mà đoan trang đài các.

Dẫu sao, sau An Thổ và Vũng Lấm, Sông Cầu cũng có hơn 50 năm là tỉnh lị, từ đời Thành Thái đến tháng 8/1945. Cho nên khi nhường địa vị cho Tuy Hòa, Sông Cầu vẫn cố giữ vững tư thế của mình trong nét trang nghiêm đạo mạo. Một chút trầm tư trước biển dâu của một người từng trải. Không như Vũng Lấm, khi nhường địa vị cho Sông Cầu là nhường tất cả.

Bây giờ dáng xưa của Sông Cầu đã chôn vùi theo vàng son quá khứ, nhưng trong xu thế phát triển mới Sông Cầu đang hồi sinh. Nhiều công sở, nhiều nhà cửa được xây dựng, phố xá đông thêm, Sông Cầu thành chật chội hơn, bớt đi vẻ quý phái ngày nào. Bây giờ Sông Cầu không còn loại tương ngon của chùa Thiên Thai đã đi vào ca dao:

Rủ lên Đá Trắng ăn xoài

Muốn ăn tương ngọt Thiên Thai thiếu gì

 

Tuy vậy khi đến Sông Cầu ta vẫn được hưởng không khí mát lành, được nếm nhiều món đặc sản biển và những chiếc bánh “phu thê”  bằng bột múc  ngọt và giòn trong chiếc hộp vuông vức, nhỏ nhắn hai nắp úp lại, có người nghĩ là tượng trưng âm dương kết hợp.

Thật ra tìm trong phạm vi phố phường thì Sông Cầu chỉ có vài nét xinh xinh thôi. Cũng như đầm Ô Loan, cái đẹp của Sông Cầu là cái đẹp tổng thể. Tất cả một màu xanh. Trời xanh. Núi xanh. Biển xanh. Dừa xanh. Mùa hạ nắng xanh. Mùa đông mưa xanh. Cái đẹp ấy phải đứng ở tầm cao xa phóng mắt nhìn xuống. Qua khỏi đèo Gành Đỏ ta đã bắt đầu cảm nhận và tới đỉnh đèo Dốc Găng ta thấy hiện diện đầy đủ sự thanh thoát của Sông Cầu xưa và nay, cũ và mới…

Trần Huiền Ân

Read Full Post »

..

 

 

NHẬT KÝ MỘT CHUYẾN ĐI
22-02-2012
Tình cờ,thật tình cờ khi vu leduc vì có việc gia đình phải về Quinhơn; qua gặp Sáu Nẫu xin vài số điện thoại để tìm gặp các bạn cũ thời Cường Để 67-68.Thế là Sáu Nẫu hỏi xe trống thì cho vài anh em theo chơi
Thật là buồn ngủ gặp chiếu manh, thường thì phải đi một mình,bỗng dưng hôm nay có thêm người cùng đi cho vui,còn gì thú bằng ,nhưng thú hơn lại là có những người bạn có khả năng biết nhiều bạn.
Hôm nay;xuất phát từ thành phố anh em cùng nhau xuất phát hơi trể ,nhưng trể cũng có cái lợi của trể;Thế là ăn trưa ở Phan thiết ,Sáu nẫu nhắc ở đây có Cao hửu Hùng gọi là Hùng PT; Ừ sao không ghé thăm ?,và cũng nhờ ghé thăm thì phát hiện thêm người học trò đã xa những hơn 20 năm ,nhân dịp khám phá cung đường “đường du hành ngang biển”đã gần hoàn thiện ở Phan thiết,một chương trình quốc gia có từ cuối những năm 70 và bây giờ đang hình thành theo từng giai đoạn .Phải cảm ơn Hùng PT,nhờHùng mà vu được gặp Ngô bá Phúc và căn cứ địa Lê hồng Phong .
Một ngày thật thú vị và đầy những bất ngờ…
Vu cảm ơn Hùng PT và Sáu Nẫu

 

.Chuẩn bị lên đường. Vũ Lê Đức đang hăm he các bạn nhậu. Đoàn gồm Nobita,Sáu Nẫu,Vinh Rùa và Muổng Dùa

 

.

Huỳnh Vạn Phước

5 ông này khỏi phải lo
Uống Cao hổ cốt lò dò đi chung
Đêm khuya chẳng phải mắc mùng
5 ông nằm ngáy muốn rung sập nhà
Ban ngày dáo dác ngắm hoa
Ngắm trời ngắm biển 5 cha ….yêu đời !!!

  1. Gía gì được đi một chuyến vui như thế nhĩ

  2. Chúc đoàn đi chơi vui nhé,không say không về

  3. Seo hổng thấy hình ảnh gì hết zậy ta?

  4. WELCOME HOME
    Xóm Chùa mở rộng cổng chùa
    Đón mấy đúa con lang thang, hoang đàng chi địa
    Tung cánh chim
    Tìm về tổ ấm !!!!!!!!!!!!!

 

 

Ghé Phan Thiết đón Cao Hữu Hùng admin trang cuongde News tháp tùng

hungPt

Thiên Bồng ơi!
Đưòng xa chẳng ngại đưòng xa,
Nhớ bạn hiền dừng chân thăm hỏi,
Uống ly ruợu đầu năm dành lại,
Đãi anh em lâu quá chưa ngồi cùng,
Phan Thiết mở lòng không giữ đựoc,
Đành lên xe xếp áo theo cùng,
Qui Nhơn trực chỉ,
Phan rí cửa điểm dừng số một,
Suốt, mực, bớp tưng tưng ba hớp,
Chờ đến mai coi lại cỡ bao nhiêu,
Còn Qui Nhơn… chiến hữu hăm he hoài…!
Thôi để tui bình tâm nghiêng ngửa nghen!

 

 

.Ghé nhà nhà văn Bác sĩ Trần Thanh Thiện

 

Bác sĩ Trần Thanh Thiện quyến luyến tiễn đoàn

.

e

Hát hò ăn nhậu dọc đàng
coi chừng 5 văn sỹ sẽ …văng bánh chè
hè hè

 

Rời Phan Thiết đoàn ghé thăm thắng cảnh Bàu Ông, Bàu Bà

 

 

Một con ngựa sắt gồng mình
Thồ 5 văn sĩ ….cà rình cà tang
Hát hò ăn nhậu dọc đàng
Biết bao giờ tới Xứ trăng của Hàn ….he he

 

Chặng hành trình tiếp theo là Phan Rí Cửa. Bãi biển Phan Rí còn rất hoang sơ.Một người học trò cũ của Sáu Nẫu,giờ là hiệu trưởng một trường cấp 3 ở địa phương mời đoàn cùng ra một quán nhỏ ngay làng chài

 

Huỳnh Vạn Phước

5 ông này khỏi phải lo
Uống Cao hổ cốt lò dò đi chung
Đêm khuya chẳng phải mắc mùng
5 ông nằm ngáy muốn rung sập nhà
Ban ngày dáo dác ngắm hoa
Ngắm trời ngắm biển 5 cha ….yêu đời !!!

 

.Thiên Bồng

Quan san muôn dặm sá đường xa
Phan Rí hân hoan khách đến nhà
Đặc sản cá tôm mang ra tiếp
Thân tình bè bạn ấy xứ ta

.

Huỳnh Vạn Phước

Nẫu đang cưỡi ngựa long nhong
Chén thù chén tạc dzòng dzòng khắp nơi
Cụng ly hỉ hả tuôn lời
Thiên Bồng đang ở khung trời nào đây
Nghe lòng dậy những tháng ngày
Bồi hồi như thuở cầm tay cô nàng
Mấy ông xách gói đi hoang
Để Thiên Bồng chợt ngỡ ngàng nhớ thương !!!

muổng dùa

mong đến Quy nhơn từng phút,nhưng tạm thời phải nghỉ ơ Tuy phong để anh em, thầy trò hàn huyên sau hơn 20năm không gặp

 

 

 

 

Bình loạn của Sáu Nẫu và của các còm sĩ trên  trang xunau.org

Read Full Post »

Nằm ở phía Đông Nam tỉnh Bình Định, một bên là biển Đông vỗ về, 1 bên là núi biếc trùng điệp, thành phố Quy Nhơn mang một vẻ đẹp hoang sơ mà rực rỡ say lòng người.
quynhon4
Quy Nhơn trải dài theo hình cánh cung, ôm lấy bờ biển cát vàng óng ánh như tình nhân. 1 bên là biển rộng sóng vỗ rì rào, 1 bên là các dãy khách sạn, khu resort cao cấp hướng mình đón gió biển. Từ đây, có thể nhìn thấy những hàng dừa xanh đu đưa theo gió, phóng tầm nhìn ra xa 1 chút sẽ thấy một màu xanh đại dương tươi mát hòa với màu trời trong vắt như ngọc.
quynhon15
quynhon12
quynhon7
Sau khi chọn cho mình một chỗ dừng chân bên bờ biển, du khách có thể bắt đầu chuyến du lịch với bãi tắm Hoàng Hậu nên thơ dưới chân đồi Thi Nhân.
Cách trung tâm thành phố Quy Nhơn tầm 2 đến 3 Km, nằm trong khu du lịch Ghành Ráng, bãi tắm Hoàng Hậu đẹp một cách kiêu sa, đài cát.  Bãi tắm Hoàng Hậu hay còn gọi là bãi Trứng là một bãi biển rộng lớn với những viên đá xanh hình tròn, mặt nhẵn như quả trứng với đủ mọi kích cỡ xếp lên nhau trên bãi biển. Phía trước bãi là những tượng đá thiên nhiên chắn sóng, tạo nên 1 vùng nước lặng. Quý khách có thể tắm biển, xây lâu đài cát hoặc nhặt những viên đá lạ mắt về làm quà cho người thận.
quynhon9
Cao cao phía trên bãi tắm Hoàng hậu là đồi thi nhân, nơi đặt mộ nhà thơ Hàn Mặc Tử. Đồi thi nhân tĩnh lặng, đắm mình trong không gian thơ mộng và chan chứa tình. Hàng năm, vào ngày tết nguyên tiêu(ngày 15 tháng 1), đồi thi nhân lại tổ chức lễ hội thơ để vừa tưởng nhớ nhà thơ Hàn Mạc Tử, Yến Lan vừa vinh danh những tài năng thơ phú của tỉnh nhà.
quynhon22
Dưới chân đồi Thi nhân là làng phong Quy Hòa. Ở đây có hàng trăm ngôi nhà của các bệnh nhân phong được xây dựng từ hơn 80 năm trước. Mỗi ngôi nhà có 1 kiến trúc riêng, nhưng tất thảy đều toát lên vẻ mộc mạc, giản dị và yên bình đến nao lòng người. Có thể nói, khu điều trị phong Quy Hòa là một trong những bệnh viện đẹp và độc đáo nhất thế giới.
quynhon3
Trong làng phong Quy Hòa còn có khu vườn tượng độc đáo. Những bức tượng bán thân của các danh y lỗi lạc được đặt cạnh nhau dưới bóng phi lao rì rào vừa toát lên vẻ uyên bác, vừa lại thanh bình quá đỗi.
quynhon8
Đến Quy Nhơn mà không 1 lần đặt chân lên cầu Thị Nại là 1 điều vô cùng thiếu sót. Đây là cây cầu vượt biển dài nhất Việt Nam, nằm trong hệ thống cầu đường Nhơn Hội dài gần 7 Km nối liền thành phố Quy Nhơn với bán đảo Phương Mai.
Người Quy Nhơn mỗi khi muốn ngắm nhìn thành phố sẽ chạy xe lên con đường Quy Nhơn-Sông Cầu. Từ trên cao phóng tầm mắt xuống sẽ thu về toàn cảnh thành phố nhỏ bé yên bình như tranh vẽ, trong đáy mắt là một màu xanh của cây trái mượt mà, xanh của biển rộng, trong vắt màu trời.
quynhon18
quynhon16
Đêm Quy Nhơn không ồn ào, toàn thành phố chìm trong ánh đèn vàng dịu dàng ấm áp. Thành phố về đêm như đóa hoa quỳnh âm thầm nở bung, khoe ra vẻ đẹp kiều diễm cùng hương thơm ngọt ngào. Du khách có thể chọn cho mình 1 quán café bên bờ biển để ngắm nhìn biển đêm điểm xuyến ánh đèn đánh cá ngòai khơi lấp lánh.
quynhon17
Bãi biển cũng là 1 nơi thú vị về đêm với các trò chơi tập thể như đốt lửa trại, kéo co, hay đơn giản chỉ là những bữa tiệc barbecue bên bờ biển, cùng gia đình người thân quay quần nướng lên những món hải sản thơm lừng.
quynhon21
quynhon20
quynhon19
Những người yêu nhau lỡ ghé chân đến Quy Nhơn vào đêm trăng rằm sẽ không bỏ lỡ cơ hội nắm tay nhau bước đi trên bờ cát trắng mịn màng, dưới ánh trăng vàng tận hưởng dư vị ngọt ngào, lãng mạn của tình nhân.
quynhon13
quynhon11
Đã đến Quy Nhơn rồi nhất định phải đi cù lao xanh. Cù Lao Xanh còn gọi là đảo Vân Phi là một hải đảo nằm gần vịnh Xuân Đài, thuộc xã Nhơn Châu cách thành phố Quy Nhơn chừng 13 hải lý về phía Đông Nam.
Du khách có thể đến mũi Hàm Tử để đón thuyền ra Cù Lao Xanh, mất khoảng gần 2h đồng hồ là có thể đặt chân lên cù lao xanh mướt một màu này.
Không biết cái tên “Cù lao xanh” có tự bao giờ, chỉ biết rằng trên bản đồ địa chính quốc gia nó nhỏ hơn một hạt đậu xanh nổi trên mặt biển.
Bên cạnh một Quy Nhơn đô thị đang từng ngày thay da đổi thịt, vẫn luôn còn đó 1 Quy Nhơn dịu dàng đằm thắm, đẹp đến nao lòng người, luôn sẵn sang chào đón bước chân bạn ghé qua.

Những lưu ý khi đi du lịch Quy Nhơn:

Nên đi trong thời gian 3 ngày 2 đêm là đủ.
Đến Quy Nhơn không nên bỏ qua hương vị ẩm thực phong phú của địa phương như: Bún chả cá, tré, bánh ít lá gai, bánh xèo, hải sản tươi…và đặc biệt nên thử qua rượu Bầu Đá trứ danh xưa nay.
Nên chọn khách sạn bên bờ biển thay vì chọn khách sạn trong thành phố. Giá phòng khách sạn tầm 300.000/ ngày, tùy theo loại phòng và chất lượng phục vụ.

Nguồn Afamily

Read Full Post »

Tổ yến, hắc cáy, mực tuộc, sá sùng, san hô đen, bong bóng cá đường… những sản vật ấy ngày nào là quà tặng hào phóng của đại dương, nay con người phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, thậm chí đánh đổi bằng tự do và mạng sống mới có được.

Trạm canh bảo vệ yến xây bên cạnh hang Dơi, được đầu tư đường dây điện, đường nước thật tốn kém… Ảnh: Đoàn Quý
Chon von hang yến miền Trung, bồng bềnh những “hải đoàn” thuyền thúng trên sóng nước Côn Đảo, cheo leo những lều đáy hàng khơi Đất Mũi, và xa hơn: những chuyến lặn biển nơi chân trời góc bể… tất cả những cuộc mưu sinh ấy đều thấm đẫm vị mặn của đại dương. Hay đại dương mặn vì mồ hôi của họ?
Con thuyền 115 mã lực biển số BĐ 91016TS khởi hành ra vũng Bàu vào sáng sớm ngày chủ nhật đầu tháng 11. Gió cấp 6. Tàu vừa ra khỏi cảng, vượt qua mũi hòn Khô, là đối mặt với sóng thứ thiệt, trở thành chiếc lá bé xíu giữa mênh mông nước. Con tàu bẻ lái lấy hướng, phải cắt ngang sóng, trước khi xuôi theo sóng, mũi tàu ghếch tưởng như thẳng đứng, lườn tàu đập xuống mặt nước kêu binh binh…
Tài công chuyến hải hành này là Đinh Lùn, 60 tuổi, người đã có lần buộc phải chạy tàu ra vũng Bàu khi gió cấp 8, 9, vì phải đưa xác một đồng nghiệp vào bờ. Chuyến tàu định mệnh ấy bị sóng đập bể lườn, chìm, may nhờ có điện thoại di động kịp thời gọi cho ngư dân xã Nhơn Hải ra cứu. Bởi vậy, ông mới bình thản bình về sóng cấp 6: “Như vầy còn nhỏ”.
Trên thuyền hôm ấy có cả thảy chín người, trong đó có hai người vào nghề khai thác tổ yến lâu năm nhất – cùng năm 77 thế kỷ trước là ông Lùn và Đỗ Thanh Vân, 53 tuổi. Ông Vân có mái tóc chải ngược, mũi sư tử, gương mặt vuông phong trần, vẫn ôm tiếc nuối là đứa con trai không chịu theo nghề cha. Tiếc là không đẻ thêm một hai đứa để may ra có đứa theo nghề cha. Ông yêu nghề muốn chết!
Phải mất hai tiếng đồng hồ, vì đi ngược gió, từ cảng Quy Nhơn vượt qua mũi Bát, mũi cực nam của Nhơn Lý giáp với vùng biển của xã Nhơn Hải để đến vũng Bàu. Ở mũi này thuyền một lần nữa phải cắt sóng, bị quăng quật tơi tả, vì gió ngày càng săn.
Qua khỏi mũi Bát một khoảng nữa là vũng Bàu. Mùa tháng 4 khai thác yến, vũng Bàu có lúc như tấm thảm nước phẳng phiu, vì kín gió. Nhưng mùa này, sóng vẫn đập ì ầm ngày đêm vào vách đá phía trước lăng thờ thần của dân khai thác yến ở Quy Nhơn. Neo thuyền đã kỳ công, từ thuyền xuống xỏng vào bờ kè còn kỳ công hơn nữa. Để giữ an toàn cho thuyền ông Lùn và một người phụ lái ở lại trên thuyền, phòng khi sóng gió đứt neo kịp cứu thuyền.
Ba phần tư sản lượng địa phương là khai thác từ khu vực vũng Bàu với tám hang yến lâu đời nhất (*). Nên người dân cũng lập miếu thờ thần và tiền hiền ở đây, từ những năm 1960 miếu được xây bằng gạch. Đến những năm 2000 được xây dựng to lớn như hiện nay, với móng đá.
Nghề khai thác tổ yến, đặc thù trong các hang nước ở Quy Nhơn, kéo dài không đến ba tháng, những người theo nghề này phải luân phiên nhau canh chừng hang yến quanh năm. Như ông Vân lần đầu tiên được phân về ở ngay tại Lăng, năm sau đi qua hang Đôi, rồi ở hang Cả tám năm liền…
Thế giới của hang yến tuyệt đối không có phụ nữ, ông Đặng Văn Nguyên, người đứng chủ cúng tạ tổ nghiệp ở đây khẳng định. Và rượu. Chỉ có buồn vui với biển quanh năm suốt tháng. Không ít người không trụ được với nghề. Ngày ông Vân còn trẻ, cưới vợ xong, biệt vợ ra hang yến, cô vợ trẻ lúc ấy đã khóc…
Dầu vậy, những ngày không khai thác, chỉ ở canh gác hang, thợ yến được luân phiên chia thành hai tổ ở mỗi khu vực hang để luân phiên trực. Nhóm không trực về với gia đình. Lúc đó họ mới tận hưởng được sự hoà nhập: phụ nữ và rượu, thay cho những ngày thanh cảnh.
Hàng kỳ đi nhận lương thực họ phải đi đường núi, từ dưới khu nhà Lăng leo lên đỉnh núi khá cao, rồi mới theo đường ruột dê xuống núi mất cả tiếng đồng hồ mới ra đến trạm nhận lương. Hôm ấy trời mưa, không thể đi đường bộ được, nên mới có chuyến hải trình đầy sóng gió để đến tổng hành dinh khai thác tổ yến của Quy Nhơn.
Cũng có những hang đi đường bộ tiện hơn như hang Dơi. Từ Quy Nhơn đi Nhơn Lý, rồi vượt đường bộ chừng 15 – 20 phút là đến đỉnh núi, từ đó trụt xuống chừng bảy, tám mét là đến nhà canh hang Dơi, nằm ở lưng chừng núi, quay mặt ra biển.
Phụ trách trực ở đây là Nguyễn Minh Cường, 47 tuổi, người Tuy Phước, vào nghề từ năm 1996. Cường nhỏ người, thường xuyên nở nụ cười trên miệng thật vô tư, thợ bậc 3/6. Mấy lần thi nâng bậc đều bị rớt môn lý thuyết vì múa ngòi bút không giỏi bằng múa bấy lấy tổ yến. Copy tài liệu thì nhát vì vốn tính… thật thà. Không bù được với ông Vân bậc 6/6 cách đây đã hơn 20 năm.
Con người lạc quan này dường như chấp những cái không thành đạt của mình. Ngay cả cái nhà yến ở quê đầu tư trên 1 tỉ đồng, gần ba năm nay chỉ thu được 14 tổ yến. Trong khi đó, cái nhà ở của ông Lùn trên đường Hùng Vương chỉ tốn vài triệu cải tạo thành nhà yến mỗi năm kiếm được cả chục ký tổ. Ông Nguyên bình luận: “Yến nó không thích đi kinh tế mới, chỉ thích ở thành phố thôi”. Anh Cường lại cười.
Tuy chữ nghĩa có khá hơn, nhưng khi kể lưu loát về ông tổ nghề yến là ai, đến lập nghiệp từ lúc nào, gốc gác ra sao, trước 1975 ai thầu các hang yến ở đây… ông lại có vẻ ngậm ngùi nói với đồng nghiệp trẻ tên Nam: “Các chú chữ nghĩa nhiều hơn, cần ghi chép lại tông tích của nghề để lại cho hậu thế. Tụi tui nhớ thì có nhớ, nhưng không ai viết để lại cái gì”.
Với cái nghề “ai cũng phải tụt quần” như cách gọi của ông Vân – khai thác hang yến nước như ở Quy Nhơn, lúc nào cũng phải lội nước biển, không mặc quần dài được – quanh năm đối mặt với sóng nước, họ phải đặt niềm tin vào nhiều người như Phật bà Quan Âm, tổ nghề, các bậc tiền hiền, những người đã mất ở khu vực trung tâm, mất vì nghề. Hàng năm, họ còn phải về cúng tổ chung tại Hội An vào tháng 5.
Sản lượng yến hàng năm ở Bình Định chừng 400 – 500kg, thấp hơn trước, do phải dưỡng yến, không khai thác tận diệt hết tổ trong kỳ 3 hàng năm, còn gọi là kỳ dưỡng yến, tức là cho yến đẻ ra nở đến 30%, để chúng tăng bầy. Ở Quy Nhơn có 16 hang đang được giao cho công ty cổ phần Yến Ngọc, Bình Định thầu khai thác nằm ở hai xã Nhơn Lý – 14 hang và Nhơn Hải – 2 hang.
Bình Định, theo ông Nguyên, không có yến sào huyết như ở Khánh Hoà, một loại tổ yến màu đỏ do phản ứng của nước dãi yến với địa chất đặc biệt của vách đá.
Công Khanh – Đoàn Quý – Phan Quang

 

Read Full Post »

– Khi phái đoàn của Quang Trung (giả) đến Nhiệt Hà để ra mắt Càn Long, vua Thanh đã tặng An Nam Quốc vương một viên ngọc Như ý, một tòa Ngọc phật, tặng cả đoàn một vạn lạng bạc…

Vì sao Phạm Công Trị lại về nước?

Phác họa chân dung Quang Trung trên một tờ tiền giấy.
Phác họa chân dung Quang Trung trên một tờ tiền giấy.

Việc cử “vua giả” sang chầu Càn Long là một điều bắt buộc, một sự vạn bất đắc dĩ bởi nó là sự mạo hiểm chết người đối với các nhà ngoại giao của cả hai bên. Vì vậy, việc tính toán kỹ lưỡng, chi tiết cho cho chuyến đi này là vấn đề sống còn của cả hai bên. Có ai dám chắc rằng, trong cả quá trình đi hàng mấy tháng trời qua rất nhiều địa điểm đón tiếp, không phạm phải những sơ suất mà chân tướng vua giả sẽ lộ ra?

Ai dám đảm bảo rằng, trong số rất nhiều vong thần nhà Lê, những kẻ tử thù của Tây Sơn hiện đang nhan nhản ở vùng sát biên giới (bên phía Trung Quốc) nhận diện ra Quang Trung giả? Chính vì vậy mà Nguyễn Quang Thùy chính là nhân vật chính của phương án 2, nếu phương án 1 là Quang Trung giả bị bại lộ.

Ở đây ta thấy cái tài khôn khéo của các nhà ngoại giao Tây Sơn, đó là trong giả có thật, trong thật có giả. Quang Trung là giả, nhưng con Quang Trung là Quang Thùy lại là thật. Và khi giả (phương án 1) bị bại lộ thì thực (phương án 2) sẽ thay thế, quyết không để cho công cuộc bang giao bị đổ bể. Tình huống cụ thể ở đây là, trong đoàn ngoại giao có ghi tên Phạm Công Trị (người có thực đang đóng vai Quang Trung) nhưng người mang tên Phạm Công Trị lại là một người khác (có thể chỉ là một nhân vật vô danh, một người lính chẳng hạn). Đặt trường hợp Quang Trung giả bị phát hiện là Phạm Công Trị thì tất nhiên ông phải nhận mình là Phạm Công Trị, tên tuổi ông đã được ghi rõ ràng trong danh sách ngoại giao đoàn. Lúc đó thì “Quang Trung” đành phải cáo ốm mà trở về nước, ủy thác lại cho Nguyễn Quang Thùy tiếp tục công việc. Người tháp tùng Quang Trung “giả” sẽ là Phạm Công Trị, lúc này sẽ lấy tên thật. Còn ai sẽ là Quang Trung “giả” trong vai vua ốm? Đó chính là người vô danh đội tên Phạm Công Trị lúc ra đi.

“Người vô danh” này không cần phải giống Quang Trung, bởi vì dọc đường về, do “vua” bị ốm nên sẽ ở trong xe (hoặc kiệu) được buông rèm kín không lộ diện. Tuy nhiên, điều chẳng may bị lật tẩy đó đã không hề xảy ra. Đoàn vượt biên giới Lạng Sơn vào ngày 13/4 Canh Tuất (1790). Đầu tháng 5 thì đi hết địa phận Lưỡng Quảng. Sự việc diễn ra êm đẹp. Từ đây, khi đã vào sâu trong nội địa Trung Quốc thì mối lo bị lộ tẩy do các vong thần nhà Lê hay các thế lực thù địch với Tây Sơn không còn nữa. Có nghĩa là phương án 2 không cần đến.

Lúc này, Nguyễn Quang Thùy phải trở về nước. Nguyễn Quang Thùy được phong tước Khang Công, đang lĩnh chức Tiết chế thủy bộ ở Bắc Thành (tức chỉ huy toàn bộ quân đội ở phía Bắc) ông còn nhiều việc phải làm. Phạm Công Trị trong vai Quang Trung giả cũng không có gì sơ suất, cần phải “quên” cái tên Phạm Công Trị đi. Vì vậy, “người vô danh” mang tên Phạm Công Trị trong dịp này cũng trở về với Nguyễn Quang Thùy. Như vậy, dù thực hiện phương án 1 (Quang Trung giả) hay phương án 2 (Hoàng Tử thật) thì cái tên Phạm Công Trị cũng phải được xóa bỏ trong danh sách Đoàn ngoại giao trước khi triều kiến vua Càn Long. Đó là lý do vì sao chúng ta thấy trong số những người tháp tùng Nguyễn Quang Thùy về nước lại có tên Phạm Công Trị.

Chưa có lần nào lạ lùng và vẻ vang như thế

Quang Trung “giả” đã không bị bại lộ. Phái đoàn sứ bộ của ta đã thành công mỹ mãn. Vua Càn Long đã tỏ ra rất trân trọng, rất chu đáo với “Quang Trung”. Trên đất Trung Quốc phái đoàn đi đến đâu cũng được đón tiếp long trọng. Thậm chí khi Càn Long nhận được quà biếu là quả vải tươi, đã cho chạy ngựa trạm vượt hàng ngàn dặm, đem đến biếu Quang Trung lúc ấy đang trên đường đi. Xem số quả vải tươi được biếu (5 quả), trong đó vua Quang Trung được 2 quả, Phúc Khang An được 2 quả và Ngô Văn Sở được 1 quả, đủ thấy nhà Thanh quý quả vải tươi như thế nào, và tầm cỡ của người được biếu vải.

Khi phái đoàn của Quang Trung (giả) đến Nhiệt Hà để ra mắt Càn Long, vua Thanh đã tặng An Nam Quốc vương một viên ngọc Như ý, một tòa Ngọc phật, tặng cả đoàn một vạn lạng bạc, tặng Ngô Văn Sở một cái mũ san hô tam phẩm (tức công nhận Ngô Văn Sở ngang hàng quan tam phẩm nhà Thanh). Ngày 20 tháng 8 Canh Tuất (1790) vua Thanh đặt tiệc tiễn Quang Trung về nước.

Khi “Quang Trung” vào bệ kiến để từ biệt, Càn Long đã mời vào bên giường ngự, vỗ vai thân mật, sai họa sĩ cung đình vẽ một bức chân dung Quang Trung để tặng. Càn Long lại tự tay viết 4 chữ đại tự “Củng cực quy thành” (Chầu về sao Bắc đẩu với tất cả lòng trung thuận, thành thực). Sách Hoàng Lê nhất thống chí ghi chép lại: “Khi Quốc vương tới Yên Kinh, vua Thanh mừng lắm, không hề biết là Quang Trung giả. Lúc Quốc vương vào yết kiến, vua Thanh cho ăn yến với các vị thân vương, lại ban ơn đặc biệt cho làm lễ ôm gối, hệt như tình cha con trong nhà. Lúc Quốc vương lạy tạ về nước, vua Thanh sai thợ vẽ bức truyền thần mà ban cho, ân lễ rất trọng hậu, thực là một cách đối đãi khác thường từ ngàn xưa hiếm có.”

Theo Đại thanh thực lục thì số tiền nhà Thanh bỏ ra để chi tiêu vào việc đón tiếp Quang Trung trong suốt đợt đi sứ hết 80 vạn lạng bạc (con số này có thể bị khai khống lên để các quan lại địa phương có dịp bớt xén. Nhưng việc gửi quà, việc đón tiếp của Càn Long đối với Quốc vương An Nam là hết sức ân cần, chu đáo, điều đó không phải bàn cãi). Nhận xét về chuyến đi sứ này, nhà thơ Đoàn Nguyễn Tuấn, một thành viên của sứ bộ viết: “Từ trước đến nay, người mình đi sứ Trung Quốc chưa có lần nào lạ lùng và vẻ vang như thế” .

PDK

Read Full Post »

« Newer Posts - Older Posts »