Không phải đến khi được tiến cử lên Chính phủ để phê duyệt là quốc hoa, vẻ đẹp của hoa sen mới được ghi nhận. Từ rất lâu, không chỉ tượng trưng cho sự bình dị, tinh khiết, sen chinh phục người Việt còn vì gần gũi với đời sống hằng ngày. Bình Định chưa nổi tiếng lắm về sen như kinh đô Huế, cố đô Hoa Lư nhưng những mùa sen ở Bả Canh (thị trấn Đập Đá, thị xã An Nhơn) và Thanh Minh (thôn Phụng Du 1, xã Hoài Hảo, huyện Hoài Nhơn) cũng rộn ràng và đầy nét quyến rũ. Mùa sen năm nay đang về!
Archive for the ‘Mỗi tấm ảnh một câu chuyện’ Category
Quyến rũ mùa sen Bình Định
Posted in Ẩm thực, Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Xứ Nẫu, Người Nẫu, tagged Minh Úc, Quyến rũ mùa sen Bình Định, TRƯỜNG ĐĂNG on Tháng Ba 11, 2012| 11 Comments »
Một chuyến đi về xứ Nẫu (Phần 4)
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Văn xuôi, Xứ Nẫu, Người Nẫu, tagged Ngô Quang Hiển, Nobita, Quy Nhơn, Sáu Nẫu on Tháng Ba 6, 2012| 87 Comments »
Gần 10 g xe mới đến Quy Nhơn ,trên xe Hùng PT đã hí hoáy mở laptop làm thơ bấm nút:
Long rong ta cũng đã đến rồi,
Say ta say, mà tỉnh ta cũng tỉnh,
Say ta say nỗi nhớ cũ,
Tỉnh cho ta còn nhớ con đuờng xưa,
Bên kia… là nhà ta,
Bên này… ta còn lại,
Ngồi im ta lật lại trang đời,
Bao lâu ta đi,
Bao lâu ta lại về?
Ta nhớ ai?
Và ai còn nhớ ta?
Vũ Lê Đức bồi hồi trãi lòng trên mạng ,xin trích đôi dòng tâm trạng của một người xa quê nhưng vẫn đau đáu tình quê như anh
Qui nhơn đây rồi …
Thật cảm động khi trong năm anh em thì có người đã xa Qui nhơn trên 40 năm ,ngưòi trên 30 năm…xe còn trên dốc Ghềnh ráng đã thốt lên những cảm kích …thơ mộng,hoành tráng ,đẹp…
Người đầu tiên anh em gặp là Lê đình Khải bên quán bún bò chả cá (lạ thật, xưa nay chỉ nghe bún bò giò heo chứ có nghe bún bò chả cá bao giờ ;có lẻ phải tìm hiểu về món đặc sản này ) ,sau vài ly bia,anh em tạm chia tay để tìm chổ ngủ và lên trang Xứ Nẫu
Còn Xóm Chùa thì đã căng biểu ngữ sớm từ dốc đèo Gềnh Ráng:
WELCOME HOME
Xóm Chùa mở rộng cổng chùa
Đón mấy đúa con lang thang, hoang đàng chi địa
Tung cánh chim
Tìm về tổ ấm !!!!!!!!!!!!!
Văn Công Mỹ vội khuyến cáo trên website xunau.org:
Lưu ý mấy huynh:đặt chân lên đất Nẫu quần áo bảnh bao nghen;không đóng mặt khờ (vì xỉn)nghen;không nghía ngang nghía dọc nghen;không “sát sinh” nghen! Zooooot.
Nhưng may quá ,sáng hôm sau vừa bảnh mắt sau mấy chầu túy lúy càn khôn,các nữ thi sĩ xứ Nẫu đã đón tiếp bằng chầu bánh xèo vỏ chắm mắm nêm,bún cá và bánh bèo nhân đậu phộng tại cafe Gia Nguyễn. Ngon hết biết
Người ngồi chính giữa bận áo màu xanh chuối non là nhà thơ Lâm Cẩm Ái,kế bên là QuốcTuyên,Phàn Lê Huê, Diệp Kim Chi và nguyễn Thị Tiết .Ngồi đối diện là Huỳnh NgọcTín về từ Trung Á,Hùng PT và Lê Đình Khải. ..Huỳnh NgọcTín là giám đốc công ty sản xuất thép ở Udobekistan cũng là còm sĩ và thi sĩ nhiệt tình của xứ Nẫu
.Buổi trưa một bửa ăn rặt Bình Định với mắm ruột cà pháo,mắm cua chua,canh rau tập tàng được bạn bè Quy Nhơn chiêu đãi năm kỵ sĩ hành miền Trung Lưu Đình Trọng và Cao Hữu Hùng gần 40 năm mới quay lại xứ Nẫu nên cứ đờ ra vì …cảm động
Phong vị quê hương thật đậm đà
.
.Và ấm tình bằng hữu
Các bạn có thấy các nhà thơ xứ Nẫu rất xinh không? Sáu hay khen thật tình nên thường xuyên bị ăn đạn. Tiếc là hữu danh vô thực !!!
.Ngày hôm sau,đoàn về đất kinh kỳ An Nhơn. Đất Vua vẫn còn những chuyến xe thổ mộ dạo thong thả trên đường.
An Nhơn bây giờ đã là thị xã
.Cổ kính ,hiện đại. Nếu để ý thì thấy bà con đi xe ngựa ra chợ mua bán,nhưng buổi trưa khi trở về thổ mộ lại thồ thêm mấy bình gas……he…he !
Anh Mang Viên Long ,già làng xứ Nẫu. Anh đã góp phần rất lớn cho sự phát triển của xunau.org trong thời gian vừa qua
.Anh ký tặng cuốn sách mới xuất bản còn thơm mùi mực mới
.Phạm Văn Phương,Nguyễn Như Tuấn từ Nhơn Khánh cũng đến tham gia gặp mặt
.
.
Nguyễn An Đình mới trãi qua cuộc phẩu thuật tim cũng lackiu cùng anh em xứ Nẫu tại nhà riêng
.
.Ngoài vườn nhà Nguyễn An Đình vẫn còn một cây cải vàng ,anh để dành từ tết đến giờ chờ bạn hiền đến thăm.
Sáu dạo chợ Bình Định thấy cá lồ ồ trụng hấp dẫn quá mua liền 5 con ,mang về nhờ nhà hàng hấp lại. Cá ồ trụng cuốn bánh tráng mì và rau muống nguyên cộng chấm mắm cái thì…hết ý
.Minh Nguyệt ưu tiên đượcmột dĩa đậu hủ hấp. Tội nghiệp
.Minh Nguyệt và Rêu
.Chia tay An Nhơn trong cái nắng xuân đang còn đương thì dìu dịu mơn mang
Mời các bạn xem lại một vài hình ảnh của chuyến đi
Sáu Nẫu
Một chuyến đi về xứ Nẫu (Phần 3)
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Văn xuôi, Xứ Nẫu, Người Nẫu, tagged Sáu Nẫu on Tháng Ba 3, 2012| 81 Comments »
..Buổi trưa nắng , con đường du hành ven biển Nha Trang tuyệt đẹp. Có những cung đường hệt như tranh
.Bình yên và đơn côi
. Đi ngang khu du lịch hoang phế của đại gia Nguyễn Đức Chi dưới chân đèo Rù Rì ,chợt ngẩm nghĩ về những ánh chớp của phù vân .Mới đại gia ngày nào….giờ…nhất nhật tại tù.
Thoáng chốc trong miên man dòng nghĩ suy vụn, đã qua đèo Cổ Mã .
Đoàn ghé thư giãn cafe cà pháo ở Đại Lãnh lấy sức chuẩn bị vượt đèo Cả .Cả một rừng cờ chuối phất phơ đón đoàn. Qủa thật mình cũng không hiểu nổi ý nghĩa của những lá cờ dị hợm này
.Đảo Hòn Nưa một địa danh khá nổi tiếng, ranh giới trên biển giữa hai tỉnh Phú và Khánh
.Núi Đá Bia và những huyền thoại thực thực hư hư về Lê Thánh Tôn đề thơ
Cảng Vũng Rô. May quá chiến tranh đã lùi xa!
.Buổi chiều bến cá Tuy Hòa khá nhộn nhịp
.Mấy người học trò cũ đã chờ sẵn bên mâm rượu tẩy trần… Nhưng ngồi xe máy lạnh làm gì có bụi ?
Người đang rót bia là anh Phạm Ngọc Phi Tổng biên tập báo Phú Yên .Kế bên, anh Lê Văn Học và anh Nguyễn Văn Ngôn hai hiệu trưởng của hai trường trung học ở Tuy Hòa cũng là hai còm sĩ của xunau.org
.Tuy Hòa đượcxem như thủ phủ của cá ngừ đại dương . Do đó, các món nhậu chủ lực vẫn là cá ngừ mù tạt, cá ngừ hấp và mắt cá ngừ tiềm…Gía một kí cá ngừ ở Tuy Hòa khoảng 250.000. Gia công chế biến chút xíu,xuất qua Nhật những 80 USD
.Nhưng đối với Sáu ,đặc sản “ngon” nhất của Tuy Hòa vẫn là Trần Huiền Ân. Đến Tuy Hòa mà không nhắm rượu với THA thì đã mất đi 50% thú ăn chơi. Trần Huiền Ân bảo ” rất bất ngờ và hạnh phúc khi đón đoàn”. Anh cũng mong bà con xunau.org thông cảm vì dạo này sức khỏe yêu yếu…nên chậm trể trong recom. Năm nay anh vừa tròn….76
. Những người bạn ở Tuy Hòa thiết tha mời đoàn nghỉ lại Phú Yên một đêm . Nhưng …cuộc vui nào cũng phải tàn. Về nhà thôi.!
Sáu Nẫu
Một chuyến đi về xứ Nẫu (Phần 2)
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Văn xuôi, Xứ Nẫu, Người Nẫu, tagged Ngô Quangt Hiển, Sáu Nẫu on Tháng Hai 29, 2012| 65 Comments »
.Rời Phan Rí Cửa khi mặt trời chưa quá con sào. Qua thị xã Liên Hương đã nhìn thấy những trụ phong điện sừng sửng trong cái nắng của vùng hoang mạc
.
Cam Ranh với những đồi cát chạy dài theo con đường du hành mới mở ven biển. Thảng hoặc những đìa nuôi tôm hiện ra làm cho quãng đường dài bớt trống vắng
.
.Nha Trang quả thật là thiên đường biển đảo
.Cả bọn tấp vào quán cafe Bốn Mùa,một địa danh du lịch khá nổi tiếng
Rồi quay về ăn trưa ở nhà anh Từ Sâm một cây bút nổi tiếng của Khánh Hòa
.
.
Đã qua tết khá lâu nhưng hương vị tết vẫn còn quanh mâm cổ dọn vội .Có dưa hành.củ kiệu ,giò thủ ,dưa món và cả bánh chưng xanh, .
.Lại một chầu chén chú chén anh,nhưng đành phải lên đường. Còn những 220km mới đến Quy Nhơn
Ngồi trên xe mở máy tính xách tay thấy những lời còm của bạn bè theo dõi chuyến đi chợt thấy ấm áp vô cùng. Xin trích một bài thơ mì ăn liền của Nị.
NỊ
5 ông đệ tử lưu linh
Đi đâu cũng nhậu linh đình dzui gơ !
Sáng chiều say xỉn lờ đờ
Mới vài ngày đã …cà ngơ …quên đường
5 ông nhìn thấy thiệt ….thương
ĐI qua một chặng là tường trình ngay
Bạn bè tình cảm tràn đầy
Nhậu mà chưa đủ ngất ngây ….chưa dzìa…….
Chúc 5 chàng Xứ Nẫu tiếp tục ….dzui dzui ….dzô …dzô ….
Bình loạn :Sáu Nẫu
Ảnh: Hạ Uyên
Một chuyến đi về xứ Nẫu
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Xứ Nẫu, Người Nẫu on Tháng Hai 25, 2012| 67 Comments »
..
NHẬT KÝ MỘT CHUYẾN ĐI
22-02-2012
Tình cờ,thật tình cờ khi vu leduc vì có việc gia đình phải về Quinhơn; qua gặp Sáu Nẫu xin vài số điện thoại để tìm gặp các bạn cũ thời Cường Để 67-68.Thế là Sáu Nẫu hỏi xe trống thì cho vài anh em theo chơi
Thật là buồn ngủ gặp chiếu manh, thường thì phải đi một mình,bỗng dưng hôm nay có thêm người cùng đi cho vui,còn gì thú bằng ,nhưng thú hơn lại là có những người bạn có khả năng biết nhiều bạn.
Hôm nay;xuất phát từ thành phố anh em cùng nhau xuất phát hơi trể ,nhưng trể cũng có cái lợi của trể;Thế là ăn trưa ở Phan thiết ,Sáu nẫu nhắc ở đây có Cao hửu Hùng gọi là Hùng PT; Ừ sao không ghé thăm ?,và cũng nhờ ghé thăm thì phát hiện thêm người học trò đã xa những hơn 20 năm ,nhân dịp khám phá cung đường “đường du hành ngang biển”đã gần hoàn thiện ở Phan thiết,một chương trình quốc gia có từ cuối những năm 70 và bây giờ đang hình thành theo từng giai đoạn .Phải cảm ơn Hùng PT,nhờHùng mà vu được gặp Ngô bá Phúc và căn cứ địa Lê hồng Phong .
Một ngày thật thú vị và đầy những bất ngờ…
Vu cảm ơn Hùng PT và Sáu Nẫu
.Chuẩn bị lên đường. Vũ Lê Đức đang hăm he các bạn nhậu. Đoàn gồm Nobita,Sáu Nẫu,Vinh Rùa và Muổng Dùa
-
Vân Hạc
Chúc mọi người một chuyến đi vui vẻ ấn tượng
-
CHAC LA NHAU NHET DU LAM HA ?
-
Chúc các bạn một chuyến về quê vui. Có đi Cù lao xanh cho ta gởi lòng thăm quê.
.
Huỳnh Vạn Phước
5 ông này khỏi phải lo
Uống Cao hổ cốt lò dò đi chung
Đêm khuya chẳng phải mắc mùng
5 ông nằm ngáy muốn rung sập nhà
Ban ngày dáo dác ngắm hoa
Ngắm trời ngắm biển 5 cha ….yêu đời !!!
-
Gía gì được đi một chuyến vui như thế nhĩ
-
Chúc đoàn đi chơi vui nhé,không say không về
-
Seo hổng thấy hình ảnh gì hết zậy ta?
-
WELCOME HOME
Xóm Chùa mở rộng cổng chùa
Đón mấy đúa con lang thang, hoang đàng chi địa
Tung cánh chim
Tìm về tổ ấm !!!!!!!!!!!!!
Ghé Phan Thiết đón Cao Hữu Hùng admin trang cuongde News tháp tùng
hungPt
Thiên Bồng ơi!
Đưòng xa chẳng ngại đưòng xa,
Nhớ bạn hiền dừng chân thăm hỏi,
Uống ly ruợu đầu năm dành lại,
Đãi anh em lâu quá chưa ngồi cùng,
Phan Thiết mở lòng không giữ đựoc,
Đành lên xe xếp áo theo cùng,
Qui Nhơn trực chỉ,
Phan rí cửa điểm dừng số một,
Suốt, mực, bớp tưng tưng ba hớp,
Chờ đến mai coi lại cỡ bao nhiêu,
Còn Qui Nhơn… chiến hữu hăm he hoài…!
Thôi để tui bình tâm nghiêng ngửa nghen!
.Ghé nhà nhà văn Bác sĩ Trần Thanh Thiện
Bác sĩ Trần Thanh Thiện quyến luyến tiễn đoàn
.
e
Hát hò ăn nhậu dọc đàng
coi chừng 5 văn sỹ sẽ …văng bánh chè
hè hè
Rời Phan Thiết đoàn ghé thăm thắng cảnh Bàu Ông, Bàu Bà
Một con ngựa sắt gồng mình
Thồ 5 văn sĩ ….cà rình cà tang
Hát hò ăn nhậu dọc đàng
Biết bao giờ tới Xứ trăng của Hàn ….he he
Chặng hành trình tiếp theo là Phan Rí Cửa. Bãi biển Phan Rí còn rất hoang sơ.Một người học trò cũ của Sáu Nẫu,giờ là hiệu trưởng một trường cấp 3 ở địa phương mời đoàn cùng ra một quán nhỏ ngay làng chài
Huỳnh Vạn Phước
5 ông này khỏi phải lo
Uống Cao hổ cốt lò dò đi chung
Đêm khuya chẳng phải mắc mùng
5 ông nằm ngáy muốn rung sập nhà
Ban ngày dáo dác ngắm hoa
Ngắm trời ngắm biển 5 cha ….yêu đời !!!
.Thiên Bồng
Quan san muôn dặm sá đường xa
Phan Rí hân hoan khách đến nhà
Đặc sản cá tôm mang ra tiếp
Thân tình bè bạn ấy xứ ta
.
Nẫu đang cưỡi ngựa long nhong
Chén thù chén tạc dzòng dzòng khắp nơi
Cụng ly hỉ hả tuôn lời
Thiên Bồng đang ở khung trời nào đây
Nghe lòng dậy những tháng ngày
Bồi hồi như thuở cầm tay cô nàng
Mấy ông xách gói đi hoang
Để Thiên Bồng chợt ngỡ ngàng nhớ thương !!!
mong đến Quy nhơn từng phút,nhưng tạm thời phải nghỉ ơ Tuy phong để anh em, thầy trò hàn huyên sau hơn 20năm không gặp
Bình loạn của Sáu Nẫu và của các còm sĩ trên trang xunau.org
Lãng mạn phố biển Quy Nhơn
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Xứ Nẫu, Người Nẫu on Tháng Hai 21, 2012| 89 Comments »
Nằm ở phía Đông Nam tỉnh Bình Định, một bên là biển Đông vỗ về, 1 bên là núi biếc trùng điệp, thành phố Quy Nhơn mang một vẻ đẹp hoang sơ mà rực rỡ say lòng người.

Quy Nhơn trải dài theo hình cánh cung, ôm lấy bờ biển cát vàng óng ánh như tình nhân. 1 bên là biển rộng sóng vỗ rì rào, 1 bên là các dãy khách sạn, khu resort cao cấp hướng mình đón gió biển. Từ đây, có thể nhìn thấy những hàng dừa xanh đu đưa theo gió, phóng tầm nhìn ra xa 1 chút sẽ thấy một màu xanh đại dương tươi mát hòa với màu trời trong vắt như ngọc.



Sau khi chọn cho mình một chỗ dừng chân bên bờ biển, du khách có thể bắt đầu chuyến du lịch với bãi tắm Hoàng Hậu nên thơ dưới chân đồi Thi Nhân.
Cách trung tâm thành phố Quy Nhơn tầm 2 đến 3 Km, nằm trong khu du lịch Ghành Ráng, bãi tắm Hoàng Hậu đẹp một cách kiêu sa, đài cát. Bãi tắm Hoàng Hậu hay còn gọi là bãi Trứng là một bãi biển rộng lớn với những viên đá xanh hình tròn, mặt nhẵn như quả trứng với đủ mọi kích cỡ xếp lên nhau trên bãi biển. Phía trước bãi là những tượng đá thiên nhiên chắn sóng, tạo nên 1 vùng nước lặng. Quý khách có thể tắm biển, xây lâu đài cát hoặc nhặt những viên đá lạ mắt về làm quà cho người thận.

Cao cao phía trên bãi tắm Hoàng hậu là đồi thi nhân, nơi đặt mộ nhà thơ Hàn Mặc Tử. Đồi thi nhân tĩnh lặng, đắm mình trong không gian thơ mộng và chan chứa tình. Hàng năm, vào ngày tết nguyên tiêu(ngày 15 tháng 1), đồi thi nhân lại tổ chức lễ hội thơ để vừa tưởng nhớ nhà thơ Hàn Mạc Tử, Yến Lan vừa vinh danh những tài năng thơ phú của tỉnh nhà.

Dưới chân đồi Thi nhân là làng phong Quy Hòa. Ở đây có hàng trăm ngôi nhà của các bệnh nhân phong được xây dựng từ hơn 80 năm trước. Mỗi ngôi nhà có 1 kiến trúc riêng, nhưng tất thảy đều toát lên vẻ mộc mạc, giản dị và yên bình đến nao lòng người. Có thể nói, khu điều trị phong Quy Hòa là một trong những bệnh viện đẹp và độc đáo nhất thế giới.

Trong làng phong Quy Hòa còn có khu vườn tượng độc đáo. Những bức tượng bán thân của các danh y lỗi lạc được đặt cạnh nhau dưới bóng phi lao rì rào vừa toát lên vẻ uyên bác, vừa lại thanh bình quá đỗi.

Đến Quy Nhơn mà không 1 lần đặt chân lên cầu Thị Nại là 1 điều vô cùng thiếu sót. Đây là cây cầu vượt biển dài nhất Việt Nam, nằm trong hệ thống cầu đường Nhơn Hội dài gần 7 Km nối liền thành phố Quy Nhơn với bán đảo Phương Mai.
Người Quy Nhơn mỗi khi muốn ngắm nhìn thành phố sẽ chạy xe lên con đường Quy Nhơn-Sông Cầu. Từ trên cao phóng tầm mắt xuống sẽ thu về toàn cảnh thành phố nhỏ bé yên bình như tranh vẽ, trong đáy mắt là một màu xanh của cây trái mượt mà, xanh của biển rộng, trong vắt màu trời.


Đêm Quy Nhơn không ồn ào, toàn thành phố chìm trong ánh đèn vàng dịu dàng ấm áp. Thành phố về đêm như đóa hoa quỳnh âm thầm nở bung, khoe ra vẻ đẹp kiều diễm cùng hương thơm ngọt ngào. Du khách có thể chọn cho mình 1 quán café bên bờ biển để ngắm nhìn biển đêm điểm xuyến ánh đèn đánh cá ngòai khơi lấp lánh.

Bãi biển cũng là 1 nơi thú vị về đêm với các trò chơi tập thể như đốt lửa trại, kéo co, hay đơn giản chỉ là những bữa tiệc barbecue bên bờ biển, cùng gia đình người thân quay quần nướng lên những món hải sản thơm lừng.



Những người yêu nhau lỡ ghé chân đến Quy Nhơn vào đêm trăng rằm sẽ không bỏ lỡ cơ hội nắm tay nhau bước đi trên bờ cát trắng mịn màng, dưới ánh trăng vàng tận hưởng dư vị ngọt ngào, lãng mạn của tình nhân.


Đã đến Quy Nhơn rồi nhất định phải đi cù lao xanh. Cù Lao Xanh còn gọi là đảo Vân Phi là một hải đảo nằm gần vịnh Xuân Đài, thuộc xã Nhơn Châu cách thành phố Quy Nhơn chừng 13 hải lý về phía Đông Nam.
Du khách có thể đến mũi Hàm Tử để đón thuyền ra Cù Lao Xanh, mất khoảng gần 2h đồng hồ là có thể đặt chân lên cù lao xanh mướt một màu này.
Không biết cái tên “Cù lao xanh” có tự bao giờ, chỉ biết rằng trên bản đồ địa chính quốc gia nó nhỏ hơn một hạt đậu xanh nổi trên mặt biển.
Bên cạnh một Quy Nhơn đô thị đang từng ngày thay da đổi thịt, vẫn luôn còn đó 1 Quy Nhơn dịu dàng đằm thắm, đẹp đến nao lòng người, luôn sẵn sang chào đón bước chân bạn ghé qua.
Những lưu ý khi đi du lịch Quy Nhơn:
Nên đi trong thời gian 3 ngày 2 đêm là đủ.
Đến Quy Nhơn không nên bỏ qua hương vị ẩm thực phong phú của địa phương như: Bún chả cá, tré, bánh ít lá gai, bánh xèo, hải sản tươi…và đặc biệt nên thử qua rượu Bầu Đá trứ danh xưa nay.
Nên chọn khách sạn bên bờ biển thay vì chọn khách sạn trong thành phố. Giá phòng khách sạn tầm 300.000/ ngày, tùy theo loại phòng và chất lượng phục vụ.
Nguồn Afamily
Thanh bình biển Quy Nhơn
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Xứ Nẫu, Người Nẫu on Tháng Một 12, 2012| 75 Comments »
|
Bãi Dại trong vắt, bãi Trứng ngộ nghĩnh, Quy Hoà êm ả… mỗi bãi biển của Quy Nhơn mang đến cho du khách những trải nghiệm khác biệt. Bãi Trứng Bãi Trứng hay còn gọi bãi tắm Hoàng Hậu (ngày trước mỗi lần ghé Quy Nhơn, Nam Phương hoàng hậu đều đến đây tắm biển) nằm trong khu danh thắng Ghềnh Ráng (rộng 35 ha) cách thành phố Quy Nhơn 3 km về phía Đông – Nam. Bãi tắm này ghi dấu với du khách với vẻ đẹp của cung đường biển uốn lượn, cát trắng, biển xanh và vô số những tảng đá tròn trịa trên bờ. Ngoài tắm biển, đến đây, bạn có thể tham quan vẻ đẹp của Gềnh Ráng, quần thể sơn thạch chạy sát biển, đá chất chập chùng thành hang, thành rạng, ghé mộ nhà thơ Hàn Mạc Tử, tìm hiểu về Lầu Ông Hoàng hay xuôi ra đảo có có tên Hòn Đất Bi khám phá những hang động kỳ thú. Biển Quy Hòa Biển Quy Hoà nép mình cạnh trại phong Quy Hoà. Giống như tên gọi, biển Quy Hoà trong lành và êm đềm với những đợt sóng nhỏ, nước trong vắt và những hàng dương xanh ngát đung đưa theo tiếng gió, tiếng chim ríu rít hoà lẫn trong tiếng sóng tạo cảm giác thanh bình và yên ả. Sau khi vui đùa với sóng, bạn có thể mua vé vào tham quan trại phong Quy Hoà. Trái với tên gọi và căn bệnh, trại phong có không gian thoáng mát, thơ mộng với những con đường uốn cong. Ấn tượng nhất là những bức tượng bán thân đầy sinh động của các nhà khoa học, bác học, bác sĩ… nổi tiếng Bãi Bàu Bãi Bàu nằm phía Bắc huyện Sông Cầu, tỉnh Phú Yên, cách thành phố Quy Nhơn khoảng 15km. Ấn tượng đầu tiên khi đặt chân đến Bãi Bàu là một bãi biển êm đềm, tuyệt sạch và yên bình nhờ bao bọc bởi hai dãy núi nhô ra biển. Ngoài biển xanh, cát vàng cùng những đột sóng nhẹ, Bãi Bàu còn sở hữu những ghềnh đá, đồi núi tạo vì thế nếu thích cảm giác mạnh, bạn có thể tham gia các trò chơi như nhảy ghềnh leo núi…. Khi đã thấm mệt, đừng quên thả người trên cát, vừa thư giãn vừa thưởng thức những hải sản nổi tiếng của nơi đây như sò huyết Ô Loan, cá thu chấm với nước mắm Ông Già. Bãi Xép Bãi Xép cách thành phố Quy Nhơn 10km theo đường Quy Nhơn – Sông Cầu và nằm trong khu du lịch sinh thái rừng biển Bãi Xép do một công ty tư nhân khai thác. Ngoài lợi thế của một bãi tắm đẹp, bãi Xép cũng xanh mát với vườn cây ăn quả, rừng dừa, rừng dương, bãi cỏ… khiến bạn có cảm giác đang ở một vùng quê yên tĩnh hơn là vùng biển sóng rì rào vỗ. Từ bãi Xép, bạn có thể ngắm nhìn vẻ đẹp của dãy Phương Mai, hòn Ngang, hòn Đất và vịnh biển Quy Nhơn xinh đẹp. Nằm trong khu sinh thái rừng biển nên nếu thích mạo hiểm, bạn có thể đi ngược về phía Tây khoảng 1 km, đến suối Vàng, sẽ bắt gặp một vùng thiên nhiên hoang dã với rừng cây, thác nước… Bãi Dại Sự kết đôi của cung đường biển trong xanh ôm gọn những khối đá co cụm nhiều hình dáng rải rác trên bờ và dưới biển mang đến cho bãi Dại vẻ đẹp thơ mộng và góc cạnh. Vẻ đẹp của bãi Dại có thể làm mềm lòng cả những vị khách khó tính nhất. Sau khi vùng vẫy thoả thích trong làn nước trong vắt, bạn có thể tìm cho mình bóng râm giữa các khối đá lớn hay đong đưa trên những chiếc võng ở các nhà chòi cạnh biển nghe tiếng sóng, tiếng gió, cả tiếng đàn, sáo vi vu vang lên từ các chòi bên cạnh. Bãi Nhổm Bãi Nhổm cách thành phố Quy Nhơn 16Km về phía nam trên quốc lộ 1D. Tuy nhỏ nhưng bãi Nhổm nổi bật với triền núi đá hoa cương đỏ trải dài ra biển và màu màu xanh của rừng tạo nên một cảnh quan tuyệt đẹp. Cũng như các bãi biển khác của Quy Nhơn, biển bãi Nhổm có độ dốc thấp, sóng nhẹ, nước trong xanh. An Huỳnh |
|
| Nguồn: Bưu Điện Việt Nam | |
Nam Thi trình làng kết quả một năm học vẽ.
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Uncategorized, tagged Nam Thi on Tháng Một 3, 2012| 122 Comments »
Câu chuyện rơi nước mắt về bà lão bán rau trên Facebook
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Văn xuôi, tagged Bi kịch, lòng tự trọng, số phận khốn khó, thực trạng xã hội on Tháng Mười Hai 7, 2011| 27 Comments »
Trước khi đi, người thanh niên nhắn với bà lão: “Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!”.Không ai ngờ, vì chờ đợi người thanh niên đến lấy rau, bà lão đứng dầm mưa suốt buổi chiều, bị cảm rồi mất. Câu chuyện về bà lão bán rau đang gây xôn xao trên mạng xã hội Facebook.
– Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.
– Ăn hộ tôi mớ rau…!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. “Mình thương người thì ai thương mình” cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
– Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.
– Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
– Rau này bà bán bao nhiêu?
– Hai nghìn một mớ. Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
– Sao chú mua nhiều thế?
– Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!
![]() |
| Bức ảnh được đăng tải cùng câu chuyện trên Facebook gây xôn xao |
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ…
– Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
– Bà bán rau chết rồi.
– Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.
– Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
– Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia…
Gã không ngờ……..
Nghiện leo Fansipan
Posted in Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, tagged Fansipan, leo núi, Nguyễn Tâm, Phượt, thám hiểm on Tháng Mười Một 30, 2011| 25 Comments »
Nguyễn Tâm
Thời bây giờ, người ta sinh nhiều cái “nghiện” lạ, thanh thiếu niên nghiện game, nghiện đua xe, cánh phụ nữ nghiện phim Hàn, lại có người nghiện độ xe off road, nghiện shopping, nghiện cà phê cóc… Cánh nhiếp ảnh nghiệp dư có dịp họp mặt, tán gẫu, nghiệm ra thêm một cái, nghiện leo Fansipan!
Du khách trong ngoài nước lên Fansipan ngoạn cảnh, có người đi một lần cho có thành tích, nhưng cũng có nhiều người đến hẹn lại lên, mỗi năm một lần, hoặc nhớ nhớ lại đi, hay cứ canh thời tiết đẹp thì bương chải mà lên.
Đi lên núi cao, cơ thể người đồng bằng phải tự đáp ứng để vượt dốc gập nghềnh hiểm trở, xương cốt cơ bắp cũng phải khỏe lên, áp suất khí quyển thấp dần, phổi cũng phải nở ra. Không khí tốt, tinh thần sảng khoái, lại tự tin với khả năng vượt khó của cơ thể, nên nhiều người xem việc leo núi thường kỳ là cách để làm mới cơ thể, duy trì sức trẻ, làm chậm tuổi già, tăng tuổi thọ. Thế là nghiện.
Còn cánh săn ảnh phong cảnh, lợi ích về sức khỏe được xem như lý do chính đáng để “được duyệt” những chuyến đi vì nghiện Fansipan. Động cơ thực sự đẩy cánh săn ảnh Fansipan thì phải kể ra… Những tay ảnh chuyên phong cảnh phải cố gắng đủ màu sắc xuân hạ thu đông sáng trưa chiều tối nắng mưa đã đành. Cánh nghiệp dư cũng sục sôi tìm kiếm thành tích. Xem ảnh của anh em săn được, sửng sốt. Cảnh này phải đứng ở góc này, nhưng đấy thấp quá sau lấy được toàn cảnh (địa thế nằm lòng đấy nhé). Thì mình phải tự làm giàn giáo đấy. Vậy thì tháng sau tớ lại leo nữa. Ô! Bác được tia mặt trời bình minh độc quá, cộng với cây lá vàng rực thế này, cuối thu phải không, nhưng sao mây đẹp thế này, cuồn cuộn dày đặc như biển bông ấy. Vừa tan bão đấy chú, cắm lều chịu trận trên đỉnh mưa bão bảy tám ngày, vừa tạnh là phát pháo ngay. Thế thì năm sau em phải lên canh mới được. Sao bác lại được cảnh hoàng hôn rực lửa thế kia. Cuối thu, chuyển bấc, trời quang mây tạnh, đã lắm, hê hê… Bác hên thế, em cũng mấy lần lên lúc thời tiết như thế, nhưng chưa được tấm nào đẹp, đi như thế nào bảo em biết với… Cũng chẳng có gì “cao siêu”, buổi chiều lên đến điểm 3070m, vừa hạ trại, đuối sức, mà nhìn trời ửng hồng là quên mỏi mệt, phi lên đỉnh chộp ngay!
Phổ biến nhất là chứng này, sau chuyến đi săn, anh em về tổng kết hình ảnh, thiếu ở đây một tí nắng vàng, ở đấy thiếu một tí lãng đãng mây, đây nếu đứng cao hơn được góc rộng ra hơn… Ấm ức, ngấm ngầm toan tính chuyến đi sau. Nhưng nghiệm lại, thấy dân nghiện leo núi săn ảnh Fansipan phải nếm trãi khó khăn, gian khổ gấp trăm lần các chàng trai si tình săn đuổi kiều nữ. Chẳng có người đẹp nào trên đời đỏng đảnh bằng nàng Fansipan.

Và mây mù kéo đến, tranh thủ chụp phút chót, nhưng muộn rồi vì sương mù dâng cao và bắt đầu phủ kín đỉnh trong vòng vài phút. Đầu hàng thời tiết, về trại chờ tiếp vậy.

Về đến trại sương mù đã dày đặc...lại nhâm nhi trà, cà phê bánh trái chờ thời....Đêm Sapa nhìn từ đỉnh Fansipan, một cảnh cực hiếm gặp đêm không sương mù.
Đấy là những nguyên nhân và triệu chứng bệnh nghiện leo Fansipan của cánh săn ảnh nghiệp dư.









































































