Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Chuyện lạ’ Category

Ai ăn cạn tào ráo máng : Free !
Ai ăn không hết phải trả 22$ + Drink + Tip .
Pho Garden
2109 Clement Street between 22nd Ave & 23rd Ave
San Francisco, CA 94121
Thử sức với phở… khổng lồ độc đáo
Cửa hàng phở độc đáo này có tên là Phở Garden nằm ở tận San Francisco, Mỹ cơ, đến đây bạn sẽ được ăn phở – món ăn của người Việt, nhưng thú vị hơn là bạn sẽ được ăn bát phở khổng lồ đấy.

Bát phở khổng lồ.
Sau khi nhận được bát phở khổng lồ này, vị khách nào cũng phải sửng sốt vì khối lượng phở khổng lồ trước mắt. Những vị khách đến với cửa hàng này có lẽ không phải vì muốn thưởng thức hương vị của phở mà họ muốn thử sức với bát phở khổng lồ này. Nếu vị khách nào ăn được hết tô phở hẳn sẽ rất tự hào khi đọc được dòng chứ ở đáy của bát: “You did it” (Bạn đã làm được), còn nếu không thể ăn hết muốn dừng “cuộc chơi” thì bạn phải vẫy là cờ trắng có dòng chữ: “I surrender” (Tôi đầu hàng).

Tươi cười trước thử thách…
2 em bé chung 1 bát.

Cụ thể là bạn sẽ phải ăn 2 pounds bánh phở và 2 pounds thịt, mà 2 pounds thì đã gần bằng 1 kg rùi, và nếu bạn ăn hết bạn phở (mà không cần uống hết nước) trong vòng 60 phút thì bạn sẽ được miễn phí còn nếu không bạn sẽ phải trả 22USD (tương đương 418.000dd), ngoài một tấm ảnh của bạn sẽ được treo trên tường.

Nụ cười tự tin?


Tuy không thành công nhưng rất hãnh diện.


Vẻ mặt ngao ngán…


Cổ động viên đông đảo nhưng cũng khó có thể vượt qua thử thách.


Anh chàng này ăn vất vả quá!


Rất nhiều người xin dừng cuộc chơi…


…với vẻ bất lực.


Dù đầu hàng nhưng vẫn tươi cười.


Đây là 1 thử thách quá lớn cho phái yếu?


Suýt nữa thì thành công…


Rất tự tin…


…vẻ mặt thất thần.


Thật khó khăn…


Tuy nhiên không phải là không có người thành công…


Dòng chữ ở đáy bát đã hiện ra: “You did it”

Bạch Xuân Lộc (Sưu tầm)

Read Full Post »

Trong thực tế đã có những người chết đi sống lại, sau đó có khả năng đặc biệt như chữa bệnh không cần dùng thuốc, có khả năng giao tiếp với “người cõi âm”, bỗng nhiên nói được nhiều thứ tiếng… Y học gọi đó là chết lâm sàng. Vậy chết lâm sàng là gì? Có mối liên hệ nào giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt?
Tỷ lệ chết lâm sàng là 2/10.000 ca

Theo BS Đặng Văn Quế, phó giám đốc Bệnh viện Mắt Quốc tế thì chết lâm sàng là tình trạng tim, phổi ngừng hoạt động hoặc hoạt động rất yếu, các tri giác mất hoàn toàn, chân tay mềm nhũn, lòng tử mắt giãn ra, một số hoạt chất như axitlactic và phốt pho tăng lên, hiện tượng giáng hóa và tổng hợp trong cơ thể bị đảo lộn.

Bằng một số phương pháp như điện tim, điện não đồ có thể thấy được một người chết lâm sàng thường xuất hiện đường đẳng nhiệt, tức là không có dấu hiệu của việc tim hay não hoạt động. Như vậy có thể nói chết lâm sàng là ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Còn theo TS Vũ Thế Khanh, tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học ứng dụng (UIA), chết lâm sàng vẫn xảy ra trong thực tế dù tỷ lệ rất thấp, chiếm khoảng 2/10.000 ca.

“Trước đây, khi cải mả (tiến hành sau khi người chết đã chôn được 3 năm), người ta thấy bộ xương người trong tư thế nằm sấp xuống, hoặc xương ống chân chống lên, dù trước đó tay, chân đã được buộc cố định trong quan tài. Đó là bằng chứng của việc người đã chết nhưng sống lại, họ đạp, đẩy nhưng không thành vì chết ngạt”, ông Khanh lý giải.

Cũng theo ông Khanh, thông thường, chết lâm sàng dễ rơi vào những trường hợp chết nghẹn, nhất là khi người đó còn trẻ vì ngày trước việc tổ chức tang ma cho người trẻ thường diễn ra rất nhanh. Tuy nhiên, cũng cần phân biệt giữa chết lâm sàng với hiện tượng “quỷ nhập tràng”. “Chết lâm sàng là việc người ta sống lại khi tưởng như đã chết, còn “quỷ nhập tràng” là hiện tượng người đã chết rồi, có con mèo nhảy qua, do có điện tích trái dấu nhau đã làm cho xác người chết ngồi bật dậy nhưng không thể sống lại được”, ông Khanh nhấn mạnh.

Chết sau 10 – 12 giờ có khả năng sống cao nhất

Vậy chết lâm sàng diễn ra trong khoảng thời gian là bao lâu? Theo ông Khanh, thông thường, sau khi một người xác định là đã chết sẽ phải mất khoảng 10 – 12 giờđể thần thức ra khỏi cơ thể (hồn lìa khỏi xác). Trong thời gian này, mặc dù tim, phổi ngừng đập nhưng não bộ vẫn hoạt động, họ vẫn nhận biết được các hoạt động xung quanh. Bất kể một sự va chạm nào vào phần xác của người chết cũng gây ra sự đau đớn. Đây là giai đoạn có nhiều người hồi sinh và hồi sinh dễ nhất. Cũng có người sống lại sau 8, 9 ngày tưởng như đã chết nhưng về cơ bản, sau khi chết được 12 tiếng thì khó hồi sinh hơn vì khi đó thần thức đã hoàn toàn ra khỏi cơ thể.

Trong thời gian chết lâm sàng, bệnh nhân vẫn nhận biết được các hoạt động xung quanh.

Ông Khanh lấy dẫn chứng trường hợp của anh Nguyễn Văn Chiều (Gia Lâm, Hà Nội) bị điện giật cháy đen. Sau 9 ngày nằm viện, anh Chiều tỉnh lại và kể rằng, anh bay lơ lửng trong không trung, nhìn thấy xác mình đen lại thì rất sợ, xung quanh là người thân khóc lóc. Sau đó, có người cứ đẩy anh về phía cái xác đen thui kia và rồi anh sống lại. “Anh ấy bị điện giật khoảng năm 1994 – 1995 và mới mất cách đây chừng 5 năm”, ông Khanh cho biết.

Mối liên hệ giữa chết lâm sàng với khả năng đặc biệt

Với nhiều ca chết lâm sàng được ghi nhận thì sau khi sống lại họ có khả năng đặc biệt. Ông Khanh cũng khẳng định điều này là có thật. Ông lập luận “ngay với trường hợp của anh Chiều, sau khi tỉnh lại anh có khả năng chữa bệnh mà không cần thuốc. Sau đó, anh sáng lập và làm giám đốc Trung tâm Tâm năng dưỡng sinh phục hồi sức khoẻ (thuộc UIA) cho đến khi mất”.

Thật thú vị khi chúng tôi được biết chính TS Vũ Thế Khanh cũng đã từng rơi vào trạng thái chết lâm sàng. Ông kể lại, hồi ông chừng 10 tuổi, giữa trưa hè tháng sáu ông có ra đồng bắt cua. “Mệt quá, tôi lên bờ nằm. Đáng lẽ phải tìm đến một gốc cây nào đó nhưng giữa cánh đồng làm gì có cây to. Thế nhưng, lạ là tôi dần dần có cảm giác mát mẻ vô cùng, thấy mình như đang bay và nhìn thấy người mình đang nằm, úp chiếc nón lên mặt. Tôi còn thấy cảnh cả nhà đổ xô đi tìm rồi vác tôi về nhà. Sau lần đó, tôi bị ốm một trận “thập tử nhất sinh” trong ba tháng, tóc tre rụng dần, thay vào đó là tóc tơ mềm. Tôi cảm giác việc học hành cũng sáng dạ hơn, lớp 5 mà tôi đã có thể giải toán của các anh chị lớp 7″, ông Khanh nhớ lại.

Tuy nhiên, theo BS Đặng Văn Quế, mặc dù vẫn có những trường hợp chết đi sống lại rồi có khả năng đặc biệt như gọi hồn gọi cốt, bỗng nhiên nói được rất nhiều thứ tiếng (một trường chết lâm sàng ở Nga suốt 17 năm, sau khi sống lại người này đã nói được cả tiếng Đức, Anh, Mỹ…) song điều đó cũng chưa thể chứng tỏ việc chết lâm sàng sẽ đem lại cho con người những khả năng đặc biệt. Bởi trên thực tế thì y học vẫn có thể can thiệp để đưa một người bình thường về trạng thái chết lâm sàng trước khi phẫu thuật cho an toàn, ví dụ như giảm thân nhiệt của cơ thể, làm giảm nhịp đập của tim, phổi khiến con người không còn thở nữa, hoặc thở rất ít.

“Tôi có để ý một số trường hợp phẫu thuật não khi còn làm ở Bệnh viện Việt Đức. Đó là trong quá trình phẫu thuật, phẫu thuật viên có thể tác động đến một vùng vào đó của não gây ra một sự thay đổi nhất định mà chính họ cũng không biết. Lấy ví dụ như trường hợp tác động lên vùng trung tâm nói của cơ thể nằm trong bán cầu não trái, việc này có thể khiến một người từ đang nói bình thường trở thành câm, liệt nửa người bên phải và ngược lại. Có thể quá trình phẫu thuật đó đã vô tình kích thích một vùng nhạy cảm nằm trong hệ thần kinh dẫn đến phát sinh khả năng đặc biêt. Nhưng đó chỉ là giả thiết thôi, còn về góc độ y khoa thì chưa thể giải thích được hiện tượng này”, BS Quế nói.

Đã có nhiều nhà khoa học dày công nghiên cứu về mối liên hệ giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt. Thế nhưng vẫn chưa có câu trả lời thỏa đáng. Và mối liên hệ giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt vẫn còn là điều bí ẩn.

“Chúng ta cần phân biệt chết lâm sàng với chết sinh vật. Chết sinh vật là triệu chứng tim vẫn đập, vẫn thở nhưng hệ thống thần kinh không hoạt động. Trong một số tai nạn thì nạn nhân vẫn có thể rơi vào trạng thái chết lâm sàng, nhưng chỉ diễn ra trong một thời gian rất ngắn, khoảng vài giây. Nếu được cấp cứu kịp thời, nạn nhân hoàn toàn có thể trở về trạng bình thường và tránh được những cái chết oan uổng”.”Trong dân gian vẫn dùng những cách thử để xem người chết có rơi vào trạng thái chết lâm sàng, chưa chết hẳn hay không. Đó là dùng một mảnh gương đặt sát miệng hoặc dùng một sợi tóc đặt trước mũi người chết. Nếu thấy mảnh gương mờ đi hoặc sợi tóc vẫn động đậy chứng tỏ người đó chưa chết hẳn”.BS Đặng Văn Quế

(Theo Bee.net.vn)

Read Full Post »

Chuyện cá voi cứu người tưởng như chỉ có trong huyền thoại và những câu chuyện kể cho thiếu nhi. Thế nhưng thật bất ngờ khi chúng tôi tìm được hai nhân chứng đã từng được cá voi cứu sống trên biển Đông.

——


Đuổi cá mập khổng lồ cứu người

Chuyện xảy ra đã lâu nhưng nay ngồi kể lại cho chúng tôi nghe, ông Võ Văn Hùng (71 tuổi, trú thôn Thuận An, xã Duy Nghĩa, huyện Duy Xuyên, Quảng Nam) vẫn hồi hộp. Bên chén rượu nồng cùng tôi giữa đêm khuya, lời kể của ông Hùng nóng hổi: “Trước đây, lúc còn đi biển, tui là một người đàn ông khỏe mạnh, lực điền. Suốt tháng này qua năm khác, tui chỉ thích nằm lại trên biển Đông để ngụp lặn, mò bắt con hải sâm, con bào ngư ẩn mình dưới đá san hô. Nhưng vào tháng 5/2000, một biến cố kinh hoàng đã xảy ra lúc đang sinh mà đến bây giờ nhớ lại, tui vẫn thấy run người”.
Ngừng lại một lúc, ông Hùng kể tiếp: Lúc đó khoảng 8h sáng một ngày biển lặng. Sau một đêm thức trắng mưu sinh dưới đáy biển, thuyền trưởng cùng 11 ngư dân trên con tàu Qng-1298.TSV (trong đó có ông Hùng-PV) đang ngủ để lấy sức chuẩn bị cho công việc buổi tối tiếp theo. Nhưng bất thình lình con tàu nghiêng mạnh.
Ông Võ Văn Hùng hồi ức lại lần đối mặt với cá mập hung bạo
Ông Hùng là người không may mắn nhất trong đoàn bị rơi tỏm xuống biển. Choàng tỉnh dậy, ông hoảng hồn phát hiện bên cạnh mình là một con cá mập hung dữ dài hơn 10 m, nặng hàng chục tấn đang chờ chực, há miệng để nuốt chửng vị khách lạ vào bụng. Trong tình thế khẩn cấp, kinh hoàng, ông Hùng tưởng như mình đã buông xuôi, chỉ biết chờ chết.Còn những ngư dân trên tàu dù biết đồng nghiệp đang gặp nạn phía dưới nhưng cũng không dám liều mình hành động vì như thế sẽ rất nguy hiểm. “Nếu để con cá nghe thấy tiếng động hoặc nhìn thấy con mồi bỏ chạy, nó sẽ đớp đứt tôi liền”, ông Hùng giải thích. Nhưng trong giây phút hiểm nguy, khó khăn, hồi hộp đến nghẹt thở ấy, ý chí can trường vốn có ở một kình ngư đã có gần 50 năm gắn bó với biển bỗng nhiên trỗi dậy.”Lúc đó, bác xử lý ra sao”? – Tôi thấp thỏm chen ngang. “Tui biết mình đã gặp nạn và có thể sẽ không bao giờ được trở về với người thân, gia đình ở đất liền nữa. Xác của tui họ cũng không thể lấy được. Nghĩ thế nhưng tôi vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, mở mắt thật lớn nhìn trừng trừng vào mắt con cá dữ mỗi lúc nó đến gần, há miệng đòi nuốt. Cứ thế sau mỗi lần ngửa cổ lên mặt nước thở lấy hơi, tui lại lặn xuống nhìn thẳng mắt đối phương”.”Hơn 10 phút sau, lúc tui tiếp tục ngụp đầu xuống nước lần nữa để giáp mặt cá giữ thì không thấy nó đâu nữa. Nhưng cùng lúc đó, tui lại cảm nhận được phía bên dưới đang có một con vật lớn nâng từ từ cơ thể mình nổi lên. Hóa ra, sau này khi đã được các đồng nghiệp hỗ trợ đưa lên boong tàu, tui mới biết được rằng: Mình vừa được Ông Nam Hải – một con cá ngư ông lớn gấp bội phần con cá mập hung dữ lúc nãy đến giải cứu rồi nâng đỡ lên tàu”, kình ngư Võ Văn Hùng nói trong hồi hộp.Câu chuyện của kình ngư Võ Văn Hùng trong đêm khuya thanh vắng thật cuốn hút và để lại nhiều cảm xúc trong tôi. Bởi qua đó tôi rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm xương máu cho bản thân và cũng liên tưởng đến hoàn cảnh của đất nước Việt Nam những lúc gặp kẻ mạnh uy hiếp, gây hấn: “Hãy bình tĩnh, sáng suốt nhìn trừng vào con cá mập để tồn tại”.Cõng ngư dân gặp nạn lên đảo

Từng bị nạn trên biển và cũng được cá ngư ông cứu giúp nhưng câu chuyện của lão ngư Đặng Tảo (còn gọi là Đặng Châu, SN: 1930, trú thôn Long Thạnh, xã Tam Tiến, huyện Núi Thành, Quảng Nam) lại có một sự ly kỳ riêng. Dù đã ngoài 80 tuổi và chuyện đã xảy ra rất lâu rồi nhưng nay hồi ức lại, trí nhớ lão ngư Đặng Tảo vẫn minh mẫn đến từng chi tiết.

Đối với người dân miền biển, cá ông là biểu tượng tâm linh

Ông kể: “Tôi theo cha đi biển từ năm lên 15 tuổi và là người tỏ ra rất bén duyên với vùng biển Hoàng Sa. Lần nào đi vùng biển ấy về thuyền cha con tôi đều no hải sản. Chính vì vậy mà năm lên 30 tuổi, tôi đã sắm được một con tàu công suốt 11 CV riêng cho mình và tuyển thêm 8 thanh niên trai tráng trong thôn cùng ra Hoàng Sa mưu sinh. Nhưng ngày 23/11/1960, một điều bất ngờ đã đến với đoàn chúng tôi là sau khi bẫy được một con cá nhám nặng trên 1 tấn ở vùng biển Hoàng Sa, mang về mổ thịt thì phát hiện trong bụng cá nhám có một bộ xương cá ngư ông nặng gần 10 kg”.

“Hôm ấy, các già làng Tam Tiến và tui quyết định sắm lễ vật, áo giấy kính cẩn đưa hài cốt của Cá Ông về bỏ vào một cái am trong nhà rồi thắp hương thờ cúng”, lão ngư Đặng Tảo nói. “Làm như vậy tâm của bác sẽ thấy vững vàng hơn khi mưu sinh trên biển”? -Tôi chen ngang câu chuyện. “Không chỉ có thế mà đúng là Ông linh lắm chú ạ! Sau lần ấy, thuyền tui lúc nào đi Hoàng Sa về cũng đầy ắp hải sản quý. Đời sống gia đình nhờ thế mà ngày càng ổn định, khấm khá hẳn lên. Và đặc biệt Ông đã cứu giúp tôi một lần bị nạn trên biển”.

Nói rồi lão ngư Đặng Tảo kể lại vụ việc trong quá khứ: “Cách đây 20 năm, một buổi chiều tháng 5, tàu chúng tui đang đánh bắt trên vùng biển Hoàng Sa thì bỗng nhiên gặp phải bão lớn. Tàu chìm, toàn bộ 8 ngư dân đi cùng bị sóng nhồi kiệt sức và buông xuôi sau đó. Còn tôi, nhờ có sức khỏe và may mắn vịn vào được một thân cây bong ba khô trôi nổi trên biển nên trụ lại được lâu hơn. Suốt 6 giờ đồng hồ bị sóng đánh tơi tả, cuối cùng tôi cũng đuối sức, rụng rời tay chân. Nhưng giữa lúc cái chết đến cận kề, nghĩ đến gia đình, đến mẹ già, vợ con đang ở nhà ngóng trông nên tôi lấy lại được niềm tin, có thêm sức mạnh”.

Ông kể tiếp, “Tôi đã dồn toàn bộ sức lực còn lại tiếp tục bám, bơi trên biển suốt nhiều tiếng đồng hồ sau đến tận sáng hôm sau. Và đến lúc tưởng chừng như không thể cưỡng lại với thần chết, tôi đã được hai ông Nam Hải đến kẹp hai bên hông, dìu thẳng vào một hòn đảo nhỏ nằm trên quần đảo Hoàng Sa. Sau khi tỉnh lại, tôi tiếp tục ở lại đó thêm 16 giờ nữa rồi được một tàu ở tỉnh Phú Yên ra cứu đón”.

Câu chuyện ly kỳ, cảm động của lão ngư Đặng Tảo đã giúp tôi cảm nhận được niềm tin của ngư dân Việt có sức mạnh như thế nào. Đối với những con người sinh ra, lớn lên và bám biển mưu sinh, niềm tin pha chút tâm linh là cội nguồn của sức mạnh cuộc sống. Đó cũng là lý do giải thích vì sao từ bao đời nay người Việt luôn biết kiềm chế, kiên định lập trường và không chịu khuất phục trước mọi kẻ thù hung bạo.

(Theo Người đưa tin)

Read Full Post »

Chuyện cá voi cứu người tưởng như chỉ có trong huyền thoại và những câu chuyện kể cho thiếu nhi. Thế nhưng thật bất ngờ khi chúng tôi tìm được hai nhân chứng đã từng được cá voi cứu sống trên biển Đông.



Đuổi cá mập khổng lồ cứu người

Chuyện xảy ra đã lâu nhưng nay ngồi kể lại cho chúng tôi nghe, ông Võ Văn Hùng (71 tuổi, trú thôn Thuận An, xã Duy Nghĩa, huyện Duy Xuyên, Quảng Nam) vẫn hồi hộp. Bên chén rượu nồng cùng tôi giữa đêm khuya, lời kể của ông Hùng nóng hổi: “Trước đây, lúc còn đi biển, tui là một người đàn ông khỏe mạnh, lực điền. Suốt tháng này qua năm khác, tui chỉ thích nằm lại trên biển Đông để ngụp lặn, mò bắt con hải sâm, con bào ngư ẩn mình dưới đá san hô. Nhưng vào tháng 5/2000, một biến cố kinh hoàng đã xảy ra lúc đang sinh mà đến bây giờ nhớ lại, tui vẫn thấy run người”.
Ngừng lại một lúc, ông Hùng kể tiếp: Lúc đó khoảng 8h sáng một ngày biển lặng. Sau một đêm thức trắng mưu sinh dưới đáy biển, thuyền trưởng cùng 11 ngư dân trên con tàu Qng-1298.TSV (trong đó có ông Hùng-PV) đang ngủ để lấy sức chuẩn bị cho công việc buổi tối tiếp theo. Nhưng bất thình lình con tàu nghiêng mạnh.
Ông Võ Văn Hùng hồi ức lại lần đối mặt với cá mập hung bạo
Ông Hùng là người không may mắn nhất trong đoàn bị rơi tỏm xuống biển. Choàng tỉnh dậy, ông hoảng hồn phát hiện bên cạnh mình là một con cá mập hung dữ dài hơn 10 m, nặng hàng chục tấn đang chờ chực, há miệng để nuốt chửng vị khách lạ vào bụng. Trong tình thế khẩn cấp, kinh hoàng, ông Hùng tưởng như mình đã buông xuôi, chỉ biết chờ chết.Còn những ngư dân trên tàu dù biết đồng nghiệp đang gặp nạn phía dưới nhưng cũng không dám liều mình hành động vì như thế sẽ rất nguy hiểm. “Nếu để con cá nghe thấy tiếng động hoặc nhìn thấy con mồi bỏ chạy, nó sẽ đớp đứt tôi liền”, ông Hùng giải thích. Nhưng trong giây phút hiểm nguy, khó khăn, hồi hộp đến nghẹt thở ấy, ý chí can trường vốn có ở một kình ngư đã có gần 50 năm gắn bó với biển bỗng nhiên trỗi dậy.”Lúc đó, bác xử lý ra sao”? – Tôi thấp thỏm chen ngang. “Tui biết mình đã gặp nạn và có thể sẽ không bao giờ được trở về với người thân, gia đình ở đất liền nữa. Xác của tui họ cũng không thể lấy được. Nghĩ thế nhưng tôi vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, mở mắt thật lớn nhìn trừng trừng vào mắt con cá dữ mỗi lúc nó đến gần, há miệng đòi nuốt. Cứ thế sau mỗi lần ngửa cổ lên mặt nước thở lấy hơi, tui lại lặn xuống nhìn thẳng mắt đối phương”.”Hơn 10 phút sau, lúc tui tiếp tục ngụp đầu xuống nước lần nữa để giáp mặt cá giữ thì không thấy nó đâu nữa. Nhưng cùng lúc đó, tui lại cảm nhận được phía bên dưới đang có một con vật lớn nâng từ từ cơ thể mình nổi lên. Hóa ra, sau này khi đã được các đồng nghiệp hỗ trợ đưa lên boong tàu, tui mới biết được rằng: Mình vừa được Ông Nam Hải – một con cá ngư ông lớn gấp bội phần con cá mập hung dữ lúc nãy đến giải cứu rồi nâng đỡ lên tàu”, kình ngư Võ Văn Hùng nói trong hồi hộp.

Câu chuyện của kình ngư Võ Văn Hùng trong đêm khuya thanh vắng thật cuốn hút và để lại nhiều cảm xúc trong tôi. Bởi qua đó tôi rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm xương máu cho bản thân và cũng liên tưởng đến hoàn cảnh của đất nước Việt Nam những lúc gặp kẻ mạnh uy hiếp, gây hấn: “Hãy bình tĩnh, sáng suốt nhìn trừng vào con cá mập để tồn tại”.

Cõng ngư dân gặp nạn lên đảo

Từng bị nạn trên biển và cũng được cá ngư ông cứu giúp nhưng câu chuyện của lão ngư Đặng Tảo (còn gọi là Đặng Châu, SN: 1930, trú thôn Long Thạnh, xã Tam Tiến, huyện Núi Thành, Quảng Nam) lại có một sự ly kỳ riêng. Dù đã ngoài 80 tuổi và chuyện đã xảy ra rất lâu rồi nhưng nay hồi ức lại, trí nhớ lão ngư Đặng Tảo vẫn minh mẫn đến từng chi tiết.

Đối với người dân miền biển, cá ông là biểu tượng tâm linh

Ông kể: “Tôi theo cha đi biển từ năm lên 15 tuổi và là người tỏ ra rất bén duyên với vùng biển Hoàng Sa. Lần nào đi vùng biển ấy về thuyền cha con tôi đều no hải sản. Chính vì vậy mà năm lên 30 tuổi, tôi đã sắm được một con tàu công suốt 11 CV riêng cho mình và tuyển thêm 8 thanh niên trai tráng trong thôn cùng ra Hoàng Sa mưu sinh. Nhưng ngày 23/11/1960, một điều bất ngờ đã đến với đoàn chúng tôi là sau khi bẫy được một con cá nhám nặng trên 1 tấn ở vùng biển Hoàng Sa, mang về mổ thịt thì phát hiện trong bụng cá nhám có một bộ xương cá ngư ông nặng gần 10 kg”.

“Hôm ấy, các già làng Tam Tiến và tui quyết định sắm lễ vật, áo giấy kính cẩn đưa hài cốt của Cá Ông về bỏ vào một cái am trong nhà rồi thắp hương thờ cúng”, lão ngư Đặng Tảo nói. “Làm như vậy tâm của bác sẽ thấy vững vàng hơn khi mưu sinh trên biển”? -Tôi chen ngang câu chuyện. “Không chỉ có thế mà đúng là Ông linh lắm chú ạ! Sau lần ấy, thuyền tui lúc nào đi Hoàng Sa về cũng đầy ắp hải sản quý. Đời sống gia đình nhờ thế mà ngày càng ổn định, khấm khá hẳn lên. Và đặc biệt Ông đã cứu giúp tôi một lần bị nạn trên biển”.

Nói rồi lão ngư Đặng Tảo kể lại vụ việc trong quá khứ: “Cách đây 20 năm, một buổi chiều tháng 5, tàu chúng tui đang đánh bắt trên vùng biển Hoàng Sa thì bỗng nhiên gặp phải bão lớn. Tàu chìm, toàn bộ 8 ngư dân đi cùng bị sóng nhồi kiệt sức và buông xuôi sau đó. Còn tôi, nhờ có sức khỏe và may mắn vịn vào được một thân cây bong ba khô trôi nổi trên biển nên trụ lại được lâu hơn. Suốt 6 giờ đồng hồ bị sóng đánh tơi tả, cuối cùng tôi cũng đuối sức, rụng rời tay chân. Nhưng giữa lúc cái chết đến cận kề, nghĩ đến gia đình, đến mẹ già, vợ con đang ở nhà ngóng trông nên tôi lấy lại được niềm tin, có thêm sức mạnh”.

Ông kể tiếp, “Tôi đã dồn toàn bộ sức lực còn lại tiếp tục bám, bơi trên biển suốt nhiều tiếng đồng hồ sau đến tận sáng hôm sau. Và đến lúc tưởng chừng như không thể cưỡng lại với thần chết, tôi đã được hai ông Nam Hải đến kẹp hai bên hông, dìu thẳng vào một hòn đảo nhỏ nằm trên quần đảo Hoàng Sa. Sau khi tỉnh lại, tôi tiếp tục ở lại đó thêm 16 giờ nữa rồi được một tàu ở tỉnh Phú Yên ra cứu đón”.

Câu chuyện ly kỳ, cảm động của lão ngư Đặng Tảo đã giúp tôi cảm nhận được niềm tin của ngư dân Việt có sức mạnh như thế nào. Đối với những con người sinh ra, lớn lên và bám biển mưu sinh, niềm tin pha chút tâm linh là cội nguồn của sức mạnh cuộc sống. Đó cũng là lý do giải thích vì sao từ bao đời nay người Việt luôn biết kiềm chế, kiên định lập trường và không chịu khuất phục trước mọi kẻ thù hung bạo.

(Theo Người đưa tin)

Read Full Post »

« Newer Posts