.Nguyễn Thị Phụng
.

Cổng làng xưa nay vẫn
Một bể tình ung dung
Đón con mùa nắng ấm
.
Gió nhẵn mòn va vập
Lại nổi những rêu xanh
Cổng bao năm gìn giữ
Nét mĩ tục thuần phong
.
Cổng làng không cánh cửa
Nhưng chỉ đóng âm thầm
Kẻ bao năm xa xứ
Về đong lại tri ân…
.
Bếp lửa hồng đánh thức
Bình minh trên ruộng đồng
Cửa làng luôn nhắn nhủ
Gìn giữ tình non sông
.
Này khuôn vườn khép mở
Cổng làng có thản nhiên
Bước chân người mãi miết
Chở từng ngày bình yên