Hồ Tịnh Văn
.
Giả dụ lòng anh hình chữ nhật
Em sẽ đem chiều rộng cộng chiều dài
Nếu anh bảo chu vi là sở thích
Em sẽ dùng tổng thể để nhân hai
Giả dụ lòng anh là quyển vở
Chữ viết lên tha thiết những trang lòng
Em sợ lắm nhìn lâu không dám mở
Bởi lo rằng giấy có thấm tình không?
Giả dụ một đêm mùa khô hạn
Lòng em khát cháy những ngọt ngào
Anh là mưa tưới tâm hồn lãng mạn
Cho trái tim yêu dào dạt những dâng trào
Lòng em chín mời lòng anh thưởng thức
Trái thơm ngon em vẫn để dành
Rồi một ngày em mang ra mời mọc
Hai đứa mình tan biến giữa mông mênh.
CÀ PHÊ VÀ NỖI NHỚ
Cà phê một mình
Giữa phố phường đông đúc…
Em nhớ anh!
Ly cà phê Sài Gòn và nỗi nhớ xanh
Hàng phi lao trước biển
Nơi em đến
Là nơi không anh.
Thêm một đêm
em trằn trọc!
Thêm một đêm
thiếu giấc mộng lành!
Chỉ có dáng hình anh án ngữ
Chỉ có đôi mắt anh xoay tròn nỗi nhớ
Chỉ có cặp môi tình khao khát trao anh!
Đêm nay
Em lại nhớ anh
Cơn mưa rả rích
Cơn gió lay rụng tấm chân tình
Chỉ còn em và nỗi nhớ
Tròng trành
Cõi không anh…