Băng Sơn
Có một bà già..vô ra lầm lũi…
Tám ba tuổi rồi,chân cẳng khó đi…
A!! Nắng lên rồi …lấy áo ổng ra phơi.
….
Có một bà già …ngồi canh chiếc áo.
À!! Sắp mưa rồi,tao lấy áo đem vô…
Có một bà già…vô ra lầm lũi..
….
Má ơi má! Sao phơi hoài không giặt?!
Cười!!!
Giặt chi mầy,mất hơi hướm ổng đi!
….
Có một bà già…đăm chiêu nhìn chiếc áo…
Mai tao chết rồi,chôn áo ổng theo tao!
….
Có một bà già…vô ra lầm lũi…
Chắc lẫn rồi…nên làm chuyện không đâu…
….
Má tui đó!
Kính đến các mẹ! Trong tháng Vu Lan.
BS. 22.8.12.LONDON

Ngôn ngữ vùng miền và ngôn ngữ của đời thường, thường nhật khi vào thơ thật đặc sắc và độc đáo. Nhất là ở các câu nói của bà mẹ! Gợi rất nhiều! Chúc mừng bạn Băng Sơn!
Posted by 222.254.186.162 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Mẹ HIỀN. Trong ý nghĩa của “hiền” có tình thương bao la dành cho con và sự bao dung ngay cả khi đứa con không vừa lòng mẹ mong muốn- thậm chí con “hư”. Người ta bảo ” con hư tại mẹ, cháu hư tại bà”, khi sự bao dung trở thành chiều chuộng, nuông chiều. Vì vậy, “hiền” của người mẹ phải có mẫu mực- tiếng dân dã Bình Định gọi là “mực thước”, từ bác học gọi là chuẩn mực.
Sáng nay, cafe tán dóc với bạn bè xunau, tôi bỗng nhớ một đoạn “Tam Tự KInh” về mẹ Mạnh Tử ( Mạnh mẫu) tự tay cắt súc vải đang dệt để dạy Mạnh Tử lúc nhỏ, vì cậu bé lúc thì bắt chước hàng xòm mổ lợn, lúc khác bắt chước thổi kèn đám ma khiến xao lãng việc học. Bà dọn nhà đến gần trường học để tạo môi trường thuận lợi để con nên người (“trạch lân xử”)
“Nhân chi sơ/ Tính bổn thiện/ tập tương viễn/ Tính nãi thiên/ giáo chi đạo/ quý dĩ chuyên/ Tích Mạnh mẫu/ Đoạn cơ trữ/ Trạch lân xử….”.
Vì vậy, công ơn của mẹ bao gồm sinh thành và dưỡng dục – sinh thành thì người mẹ nào cũng làm được nhưng dưỡng dục thì không phải ai cũng làm tốt như Mạnh mẫu. Không chỉ giản đơn cắt đứt súc vải đang dệt để dạy con phải chuyên cần học tập, mà mẹ có khi còn lấy cả cuộc đời mình để làm gương cho con: người chịu góa bụa từ lúc còn xuân, người tảo tần nuôi con, …thể hiện trong các bài thơ của các bạn bè xunau về mẹ. Có khi mẹ mất sớm nhưng tấm lòng và cuộc đời mẫu mực của mẹ vẫn có thể dẫn dắt con nên người.
Mẹ hằng ở với ta trọn đời, dạy dỗ ta nên người tử tế.
Và ta “chỉ có một mẹ thôi”.
Hình ảnh mẹ gần gũi mộc mạc nhưng đã được những câu thơ bật lên lấp lánh. Sự sâu sắc tình cảm rất thật, rất đời và rất người luôn hiện diện và tỏa sáng trong cuộc sống. Chúc mừng nhà thơ Băng Sơn với với món quà tặng mẹ thật ý nghĩa nhân dịp lễ Vu Lan.
Bài thơ mộc mạc nhưng lại nặng tình như nỗi nhớ của mẹ và nỗi lòng của con.
Má ơi má! Sao phơi hoài không giặt?!
Cười!!!
Giặt chi mầy,mất hơi hướm ổng đi!
….
Có một bà già…đăm chiêu nhìn chiếc áo…
Mai tao chết rồi,chôn áo ổng theo tao!
….
Má tui đó.
Đọc mà muốn khóc!
Dạ! Xin cảm ơn mọi người! Thỉnh thoảng tôi đọc lại những câu nầy…
Và lại thấy ngèn ngẹn, vì đó là lời dặn của má tôi – khi tôi về VN –
Toàn bộ bài Thơ là sự kiện có thật…
Úi chui choa Mùa Vu lan lại được đọc ” Chiếc áo” của Băng Sơn , lại càng thấm nỗi ……:
” Có một bà già…vô ra lầm lũi…
Chắc lẫn rồi…nên làm chuyện không đâu…
….
Má tui đó!
Kính đến các mẹ! Trong tháng Vu Lan. ”
– ” Má tui đó ” không lẫn đâu nhé !
Chào ! Anh BS mình thích nhất câu
Cười !!!
Giặt chi mầy ,mất hơi hướm ổng đi .
Xin cảm ơn Anh TUTHUC và Khắc Tuấn!
Mong gặp lại, chúc hai Anh vui. BS.
Cảm ơn các Anh chị đã ghé vào ” chiếc áo”. Xin cảm ơn những lời Bình !
Chúc mọi người một mùa Trăng Bình yên! BS.
Bài thơ rất chân chất, nôm na như lời nói hàng ngày..nhưng đọc lại thấy thật thấm thía cái nghĩa tào khang ( như anh Tú gàn nói). Dân gian mình nói cũng đúng: ” Thia lia quen chậu, vợ chồng quen hơi” là thế !
Đúng là …Xếp tàn y giữ lấy hương.
Có câu thơ cũ: đập cổ kính tìm lấy bóng. Xếp tàn y giữ lấy hương.
Đập cổ kính ra tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại để dành hơi ( Khóc Bằng Phi – Tự Đức( 1829 – 1883) (?)
Posted by 222.254.186.162 via http://webwarper.net, created by AlgART: http://algart.net/
This is added while posting a message to avoid misusing the service
Cảm ơn bạn. Mình chỉ nhớ nhớ vậy thôi.
Nhiều tài liệu cho rằng “Khóc Bằng Phi” không phải của vua Tự Đức . (Với nhiều biện giải và cứ liệu có cơ sở và đáng tin cậy).
@ Đọc những câu :
……………………………
” Má ơi má! Sao phơi hoài không giặt?!
Cười!!!
Giặt chi mầy,mất hơi hướm ổng đi!
….
Có một bà già…đăm chiêu nhìn chiếc áo…
Mai tao chết rồi,chôn áo ổng theo tao!
….
Có một bà già…vô ra lầm lũi…
Chắc lẫn rồi…nên làm chuyện không đâu…
……………………………..
@ thì VR tui lại cho rằng : Băng Sơn đã “ngẫm” thật hay câu ca dao:
“Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi”
* để nói về Mẹ mình trong “mùa hiếu hạnh” này. “Bà” ấy không… “lẫn” đâu, bạn ạ?(mời bà ấy ăn trầu cau mà không có tí vôi thì làm sao “nhai” được?_trầu cau).VR tui chia sẻ với bài thơ xúc động về hình ảnh mẹ mình qua “Chiếc áo”(….vợ chồng quen hơi).Và, xin gởi clip :
http://www.youtube.com/watch?v=6wctTu50Nlg&feature=related
Chào Băng Sơn,
Chiếc áo xưa đượm thắm tình năm cũ
Giọt mồ hôi ấp ủ của ngàn thương
Tuy tuổi già còn đó những vấn vương
Thương nhiều lắm cặm cụi mình phơi áo
Dạ , chào Anh TB, cảm ơn bốn câu Thơ Anh tặng!BS.
Bài thơ giản dị nhưng cảm động.
Bài thơ thật cảm đông ! Hình như không phải lẫn mà là càng về già người ta càng thương nhau hơn . ( phải vậy hông ta ?)
Lời bài thơ giản dị mà ý nghĩa thật nhiều , rất cảm động !
Cái đó ngừ ta kêu là CÁI NGHĨA TÀO KHANG đó ! Biết chưa XÙ ?
Dạ ! Xù biết rùi ! Xù cũng là em của anh Tú Gàn mờ !
Ủa! Sao Nị mà lại xưng là Xù..tuy hai mà một hả? A…cái nầy ngộ ghê ta!
Xù …sớn sác dzữ !
Triễn loãm avatar hay sao đây ?
hehehe …giúng anh Tán Gù mờ !
Sao Xù nhìn giống Yến Du quá dzẫy?
Thơ không mượt mà nhưng ý thơ rất cảm động.
Cồm nghe…cảm động mà ý cũng gần…mượt mà. 😉
Cổm ơn nha !
Hông có chi ! 😛
Sao giống má của mình vậy. Ba mình mất gần 25 năm,những chiếc áo của ba má mình vẫn còn giữ y nguyên.
Cảm ơn DH . Ước gì hai Cụ được gặp nhau , Chắt họ sẽ có nhiều
điều để nói rất thú vị về chiếc áo của người xưa! Mong Bác mạnh khoẻ!
Vậy là mấy con xunau phải học hỏi “má tui đó” cụm từ :YÊU LÀ GÌ? rồi !