-Lê Hoài Lương – Quế Sơn – Hà Tùng Sơn – Thế Ngọc
A-TÁC PHẨM VÀ DƯ LUẬN
Bên sông vọng một tiếng đàn
(Đọc tập thơ “Dạo đàn bên sông” của Văn Công Mỹ, NXB Trẻ 2012)
Tôi đọc một mạch hết 72 bài trong “Dạo đàn bên sông” và hiểu Văn Công Mỹ chủ ý chọn bài “Chào buổi sáng” xếp đầu tập. Bài thơ thế này: “Sớm mai nổi hứng ra vườn/ Đi cho hết cõi vô thường xem sao?/ Đi từ bước một chiêm bao/ Thêm hai, ba, bốn… té vào trăm năm!” Chủ ý từ việc mượn nguyên xi tên một chương trình ti vi làm cái tựa. Và lời “chào” của anh gửi bạn đọc là một cách khái quát về mình, đúng hơn, về thơ mình. Thấy ngộ và gợi. Ngộ từ cách nói nống lên: “đi cho hết cõi vô thường”, đến “bước một”, bước khởi đầu lại là “chiêm bao”, rồi đếm rồi ngẫm, hai, ba, bốn… , hình như chưa kịp hiểu gì mấy, đã “té vào trăm năm”. Cuộc thơ- cuộc người nhẹ tênh! “Chào” vậy, tự bạch vậy, ấn tượng lắm.
Bảy mươi hai bài, phần nhiều tứ tuyệt và tứ tuyệt lục bát nên đọc cũng nhẹ nhàng. Nhẩn nha đọc rồi thú vị thưởng thức hoặc chia sẻ cùng tác giả. Nói “đọc cũng nhẹ nhàng” một phần chất thơ của Văn Công Mỹ không nặng nề triết luận, không dụng công ám dụ, chơi chữ, không điệu đà làm sang. Thơ anh đúng là một cuộc “nổi hứng” mà so dây, dạo đàn. Cho mình. Cho người, nếu vọng chút tri âm.
Thơ là tiếng lòng của thi nhân xưa nay. Văn Công Mỹ cũng vậy. Đó là những giãi bày, chia sẻ, những trải nghiệm, những khám phá. Về mình. Về nhân sinh. Cũng không có gì mới những giễu cợt mình, những bế tắc trước câu hỏi rốt ráo về kiếp người, những vô vọng trước khao khát tồn tại. Và yêu, hy vọng và tuyệt vọng.
Nghĩ về mình, cả giễu mình, chưa chắc đã đáng tin, thời vàng thau lẫn lộn: “Tôi thường mơ mộng bên hiên/ Có hoa có bướm có tiên trên trời/ Tỉnh ra chỉ thấy mặt người/ Đôi khi có cả đười ươi, hết hồn!” (Mơ mộng). Nghe sang vậy kiểu giật mình thấy đâu đó “đười ươi” quanh mình. Nhưng chưa hẳn nhiều thuyết phục, vì xét cho cùng, dễ gì phân biệt một cách tách bạch người với đười ươi- ở khía cạnh thi sĩ? Vì có người sẽ viết theo logic đó mà ngược lại rằng, đôi khi gặp mặt người trong thế giới toàn đười ươi, cũng giật mình không kém!
Hoặc một kiểu “làm sang” vừa kiêu bạc vừa đượm thiền:
Nước lên chiều xuống khơi khơi
Có phù du cũng rối bời tóc bay
Này môi mắt, này chân tay
Này là hư ảo hình hài sắc, không
Mây trôi cho trắng tận lòng
Bên sông bẻ kiếm vời trông luân hồi.
(Bẻ kiếm bên trời)
Cũng nhiều thi sĩ ưa thích cách nói này, và dù hào sảng hay an nhiên- phiêu hốt, khí khái hay u uẩn- bất đắc chí,…, vân vân, cả “tự vịnh” giễu nhại mình nữa, cách gì cũng là kiểu ve vuốt cái tôi cá nhân thi sĩ.
Thôi thì, trừ biểu hiện “yêu mình” căn cốt này, thử xem ở chất đa cảm đa tình cố hữu của thi nhân, Văn Công Mỹ có gì khác? Nói nôm na là, một trong những ám ảnh lớn nhất của đời người là tình yêu nam nữ, là cuộc ghép đôi nhiều tính duyên nợ, người thơ này thể hiện ra sao? Thử đọc một vài: “Lời thơ tôi tệ như tôi/ Có canh tân cũng rã rời vô duyên/ Cũng may còn chút yêu em/ Tôi đem ván mục đóng thuyền chở thơ” (Ngó lại mình); hoặc: “Biết em là thánh nữ/ Nhưng tôi chẳng cầu kinh/ Mà lại đem sính lễ/ Bắt ái tình đóng đinh” (Nghiệp chướng). Rồi “ăn gian” luôn với quá khứ: “Những người bạn gái ngày xưa/ Khăn len, yếm thắm khi chưa lấy chồng/ Giờ son phấn nhớ má hồng/ Giờ tôi già chát đèo bồng cố nhân…” (Những người bạn gái).
Đã thấy, từ một vài ấy, thi sĩ họ Văn có cách riêng của mình khi chạm vào muôn năm tình không cũ. Vì quá yêu mà táo gan “đem ván mục đóng thuyền” chở chút ảo tưởng, cũng từ yêu mà dám vào cuộc khổ nạn đóng đinh ái tình. Anh viết cho vợ, cho người ngày xưa tên Th., cho những “em” nào đó bát ngát trong cuộc đời thật nhiều cảm xúc. Nhưng có lẽ hay nhất vẫn là bài viết về những người bạn gái. Bài thơ bốn câu này có thể xếp vào hàng những bài thơ trữ tình độc đáo. Hai câu đầu quen thuộc và xưa cũ để chuẩn bị cho hai câu sau thật lạ. Sao mà thương, mà u hoài, mà cam chịu, mà nhân tình cách nói “giờ son phấn nhớ má hồng, giờ tôi già chát đèo bồng cố nhân”!
Ở mảng “cho mình” với những bộn bề riêng tư, Văn Công Mỹ còn một góc riêng đau đáu là quê hương. Anh người Quy Nhơn, Bình Định, giờ sống ở Sài Gòn, xa quê, anh có cách nói như lời tạ tội với quê, một trần tình đầy “lỡ vận”:
Nhánh rong buồn buổi bôn ba
Lòng sông trong đục quê nhà mù tăm
Nổi trôi đâu một chỗ nằm?
Thôi thì lỡ vận trăm năm xứ người.
(Rong buồn)
Chẳng ai lợi dụng được gì từ quê hương nên không bắt buộc phải viết về quê nếu không thật có tình. Quê của anh cũng là mẹ, là ký ức, là những người bạn tuổi nhỏ…, nhưng trở đi trở lại nhiều là chi tiết dòng sông. Dòng sông được viết trang trọng và thiêng liêng như một ẩn dụ, một hình tượng nghệ thuật. Dòng sông là cõi hồn riêng để giãi bày, để bấu víu. Tất nhiên sông-quê cũng là sông-đời.
Và đó là nguyên cớ sâu xa để một người quá “ngũ thập”, bỏ quên những vần thơ tuổi hoa niên gần bốn chục năm, giờ bên sông mê mải so dây nâng phím. Từ xuất phát điểm này, cuộc “dạo đàn bên sông” của anh chắc sẽ ngân vọng bởi những trần tình chân thành, những “lột trái” mình đáng tin cậy. Ít nhất là sẽ gặp những bất ngờ thú vị với cách thể hiện rất riêng của anh từ những đề tài, nội dung quen thuộc như đã dẫn. Đó là nét bụi bặm, tự giễu và cách nói dân dã, tất cả thường được bật ra một cách nguyên sơ. Nó tự nhiên và lóng lánh.
Cũng từ ưu thế này, nghe suốt “cuộc đàn” sẽ có đôi khúc hòa âm trùng lặp, đôi chỗ khép lại còn có cảm giác thiêu thiếu. Mà thôi, chỉ biết đó là những khúc tâm ca, những bật thốt dù ê a, dù minh triết, tất thảy đều chân thành lắm.
Nên, bên sông ấy, một tiếng đàn mới đã ngân lên nhiều âm vọng.
Lê Hoài Lương
—————————-
Đây là bài nói chuyện của Quế Sơn mở đầu buổi ra mắt (đêm 6-6-2012) tập thơ “Dạo Đàn Bên Sông” của Văn Công Mỹ (bản rút gọn) :
Mỹ làm thơ từ nhỏ nhưng anh đã gác bút khi mới…mười bảy tuổi, và gần bốn mươi năm sau mới làm thơ lại, tức là từ hơn hai năm nay. Theo chỗ tôi biết, có lẽ đây là một hiện tượng, tuy không phải là duy nhất, nhưng quả là hiếm có. Bốn mươi năm gián đoạn, nên việc làm thơ lại không phải là không nhọc nhằn đối với Văn Công Mỹ.
Nhưng có chuyện quan trọng đáng nói là: Ai đã thoát thai một lần, thì thấy không có gì ghê sợ hơn…là việc phải quay trở lại nhập vào thân xác cũ của mình…dù đó là thơ đi nữa. Vậy mà qua suốt tập thơ Dạo Đàn Bên Sông, tôi không thấy dấu vết sự ghê sợ đáng sợ đó…hoặc giả ở một cực ngược lại cũng không thấy một sự phấn khích ngất ngây. Trong thơ Mỹ, tôi chỉ thấy một sự điềm tĩnh, dịu dàng, và chân tình thật sự.
Sự điềm tĩnh này, khi đọc thơ Mỹ, thấy nó thể hiện khá rõ trong những câu thơ có mang theo dấu hỏi. Ngay trong bài đầu Chào Buổi Sáng, ta bắt gặp :” Sớm mai nổi hứng ra vườn. Đi cho biết cõi vô thường xem sao?” hay: “ Phù vân thì tất mây bay. Riêng tôi cát bụi sao đầy truân chuyên?”(Dấu Hỏi) Ngắn gọn hơn thì có: “ Bèo bọt hoa trôi chăng. Sao đời ta trôi mãi?”(Bèo Bọt) và: “ Nơi nghìn trùng xa ngái. Đâu rồi phiến ngọc rơi?”(Đâu Rồi). Tại sao lại nói đến những câu thơ mang dấu hỏi ở đây? Bởi chúng hé mở nhanh nhất cho ta thấy hồn thơ của Mỹ: Một hồn thơ chứa đựng hay làm bằng những nỗi ngậm ngùi dâu bể và những buồn vui đời thường, với thành phố quê nhà, với hiền thê; bên cạnh là những tự vấn thâm trầm, những vỗ về nhẹ nhàng, những an ủi dịu dàng cho kiếp nhân sinh.
Và đối với người đọc thơ, niềm vui là ta thấy nơi người làm thơ ấy có một…hồn thơ chứ không chỉ có cái…xác chữ, và vui hơn khi thấy người làm thơ ấy ngày càng đào xới rộng hơn, sâu hơn cái hồn thơ riêng mình. Gần bốn mươi năm mới quay trở lại, mà Văn Công Mỹ vẫn giữ được một hồn thơ tươi rói, âu cũng là một điều lạ.
Dựa theo ý một nhà văn nước ngoài, tôi xin viết lại như sau: “ Các bài thơ,các câu thơ giống như những que diêm, còn tâm hồn người đọc như một chiếc đèn. Que diêm chỉ có thể mồi được ngọn lửa cho chiếc đèn. Còn sự tỏa sáng, chính là từ chiếc đèn, của chiếc đèn. Tức là cảm nhận của chúng ta, những người đọc thơ ” để gợi ý với các anh chị cứ nhẩn nha đọc thơ Mỹ, đọc chậm để xem những que diêm bật cháy như thế nào và những ánh sáng từ trong ta lan tỏa ra sao ?
Quế Sơn
——————————————————
VĂN CÔNG MỸ VÀ DẠO ĐÀN BÊN SÔNG
Hà Tùng Sơn
Văn Công Mỹ sinh năm 1956, dân Tây Sơn Bình Định, là nơi dấy nghiệp của anh em nhà Quang Trung – Nguyễn Huệ. Tuy nhiên, nếu anh em nhà Nguyễn Huệ từ quê gốc Nghệ An vào Tây Sơn dấy nghiệp thì Văn Công Mỹ lại từ Tây Sơn vào Sài Gòn dấy nghiệp.Anh cùng bà xã Trần Thanh là chủ nhà hàng Sông Trăng nổi tiếng bên bờ sông Sài Gòn mà dân Sài Gòn sành ẩm thực và sành điệu không ai là không biết. (Ngoài ra còn phải kể thêm các chi nhánh của chuỗi nhà hàng này ở Sài Gòn như Cháo vịt Sài Gòn 40 Trần Cao Vân, Quận 3; Nhà hàng Sông Trăng 2 ở số 2 Hàn Thuyên Quận Thủ Đức…). Đó là chưa nhắc đến ngôi biệt thự độc đáo cũng bên bờ sông Sài Gòn của gia đình anh được xây bằng 28 cái container 20peet không cần móng, không cần gạch, không cần cả xi măng cốt thép gây bất ngờ và thú vị cho mọi người.Với tất cả những điều đó, Văn Công Mỹ thực sự là người đàn ông thành đạt và có nhiều may mắn trong giới kinh doanh ẩm thực ở Sài Gòn. Đến bây giờ thì có thể khẳng định, số phận và cuộc đời đã nở nụ cười tươi với Văn Công Mỹ và gia đình anh.Nhưng nói thế vẫn chưa đủ về Văn Công Mỹ bởi dù quen biết với anh đã lâu nhưng mãi dịp mùa Noel và cuối năm 2011 này, tôi mới biết thêm anh còn là một người đam mê văn chương, nhất là sáng tác thơ ca. Ít ai biết rằng vào những lúc rảnh rỗi nhất sau một ngày tính toán với những con số lời lỗ, những ý tưởng kinh doanh mới; anh lại dành cái khoảng lặng cuối cùng của một ngày cho nàng thơ với những câu thơ đầy chất suy tưởng về cuộc đời, về con người.Và mới đây, anh đã tập hợp được 72 bài thơ tâm đắc để in thành tập Dạo đàn bên sông, do Nxb Trẻ ấn hành.Có thể xem Dạo đàn bên sông là sự ra mắt chính thức của Văn Công Mỹ trong làng thơ của những cây bút mới ở Sài Gòn. Anh là một nhà thơ trẻ dù không còn… trẻ bởi anh đã bỏ lại sau lưng cái tuổi 55 của thời ngũ thập tri thiên mệnh rồi.Ngồi bên sông liếc nước trôiThả năm lăm tuổi xuống đời lênh đênh(Hy vọng cuối) Tôi đã đọc thơ Văn Công Mỹ và nghiệm ra rằng có lẽ do sinh ra từ bên một dòng dòng (sông Kôn), lập nghiệp và định cư cũng bên một dòng sông (sông Sài Gòn) nên thơ Mỹ thường có hình ảnh của dòng sông với cái nhìn từ bên một dòng sông.
Ngồi bên sông ngó nước trôi
Tôi năm lăm tuổi thấy đời nghiêng theo
Từ ban mai đến xế chiều
Nối đêm nguyệt tận gió đìu hiu bay.
Hoặc:
Ô hay bữa nọ trong quán nhỏ
Có kẻ trầm tư hát một mình…
Và tôi thích anh từ những câu thơ thâm trầm như thế.
B -NHỮNG CHUYỆN BÊN LỀ RA MẮT TẬP THƠ
DẠO ĐÀN BÊN SÔNG
1-Chiều 6/6, kẹt xe, tôi đến trễ 15p. Vừa bước vào quán Sông Trăng tôi đã được các nhà thơ Kim Loan, Kim Chi, Khảo Mai lôi vào chụp hình. Nhà thơ Yến Du mang cuốn thơ đầu tay “ Dạo đàn bên sông” của Văn Công Mỹ đến trao. Trên bìa có mảnh giấy ghi tên tôi. Vừa trao xong, Yến Du lột bỏ mảnh giấy ghi tên vụt đi, một người bạn đùa: “ Thế là ngưới đẹp Yến Du đã lột tên anh rồi” Tôi bèn mỉm cười nói nhỏ Yến Du “em lột một lần thôi chứ đừng lột nhiều lần, anh …hết xiết”.
2-Tập thơ “Dạo đàn bên sông” của Văn Công Mỹ in nhỏ nhắn xinh xắn do NXB Trẻ ấn hành gồm 72 bài thơ dễ làm lay động lòng người kể cả những người ít mê thơ mà lỡ đưa mắt đọc qua “Dạo đàn bên sông”, nhưng thôi việc đi sâu vào hương liệu của tập thơ hãy để các nhà bình thơ làm việc. Tôi chỉ đi loanh quanh chuyện bên lề.
3-Các khách mời đều được tặng tập thơ với lời đề tặng trang trọng của tác giả. Dịch giả Quế Sơn đã “khai pháo đêm hội ngộ” với việc giới thiệu vài nét về tập thơ. Tiếp đến là phần phát biểu của học giả Nhật Chiêu, nhà thơ Phạm Chu Sa cùng công trình biên tập của nhà thơ Bùi Chí Vinh.
4-Ban nhạc gồm guitarist Nguyễn Hải và một pianist đã đệm khá cả cho phần ngâm thơ và phần tân nhạc cây nhà lá vườn do anh chị em Xứ Nẫu và thân hữu thực hiện Đặc biệt có một bé thiếu nhi khoảng 4-5t đã biểu diễn độc tấu piano rất khá một nhạc phẩm cổ điển. Nhà thơ Hoàng Kim Chi cũng khuấy động phong trào với hai bài hát sôi động “Dừng bước giang hồ, Vết son trên áo”
Đạc biệt hai nhạc phẩm tình ca Aline, Mal cũng được nhiều người ưa chuộng qua giọng hát của hai “nẫu sĩ” nam.
5-Cảm động nhất là tình cảm sâu đậm của đôi vợ chồng Mỹ-Thanh khi bày tỏ sự yêu thương vun đắp cho nhau trong cuộc sống lứa đôi để cho ra đứa con tinh thần “Đạo đàn bên sông” trong đó nhà thơ Văn Công Mỹ thể hiện tính galant của người chồng yêu vợ trong 4 câu thơ “Vẫn là em tự ngàn xưa/ Áo tinh khôi níu gió đùa bước chân/ Môi hồng biết níu thanh tân/ Em độ lượng níu thanh xuân cho chồng (Vẫn là Em)
6-Bài hát “cà ri dê” (Aline) tái xuất hiện (trong bài của TTT”Một thuở yêu đàn còn vương kỷ niệm” đăng trên Xú Nẫu) do DS Trương Tất Thọ thể hiện ghi nhớ lại một thời sinh viên đi đàn kiếm tiền. Sau khi hát xong, TTT đã được nhà báo lão thành (nhưng còn rất trẻ) Nam Thi tiếp thị là tác giả chuyên viết về “Nam khoa” trên báo TN thuở nào và sau đó liền được mời …viết thêm cho mục sức khỏe một báo bạn do nhà thơ Phạm Chu Sa giới thiệu.
7-Một bữa ăn thịnh soạn, ngon miệng do nhà hàng Sông Trăng chiêu đãi làm thực khách lưu luyến không muống dời chân, ước rằng “Đến đây thì ở lại đây, bao giờ bén rễ xanh cây mới về”.
Thế Ngọc
(12g 6/6/2012)

Một tập thơ có lẽ là…hay…
Chúc mừng anh Văn Công Mỹ
Cho mình đc nghe Thức.
Mail về mythanhsongtrang@gmail.com
Nong nhiet chuc mung DAO DAN BEN SONG cua Van Cong My! Hen gap nhe, giua Sai Gon, noi Song Trang Quan , de cung uong ruou, ngam trang, nghe tho, nghe dan… Cung mot lua ben troi lan dan…
Đêm 6/6 ra mắt ” Dạo Đàn Bên Sông” bên cạnh các thân hữu xunau.org, bạn bè thời 66,67 Cường đễ QN, quí chị nthqn.org, ra mắt tập thơ trong vòng bạn bè đầm ấm và chân tình, theo tôi đó là sự thành công.
Xin bổ sung thêm phần ” Bên lề….” mục 3.
Sau khi anh Quế Sơn giới thiệu đến anh Nhật Chiêu nói về chữ “té” trong tập thơ, anh Phạm Chu Sa năm 1973 đang làm thư ký toà soạn Tuổi Ngọc có đọc thơ và đăng thơ VCM nói về những kỷ niệm thời đó. Bổ sung thêm kế đến là anh Nam Thi chia sẽ với Dạo đàn bên sông, anh tự nhận mình không rành thơ nhưng phân tích hay, xin Thế Ngọc bổ sung anh Nam Thi, chứ ảnh rầy.
” Dạo đàn bên sông “, thú vị lắm chứ !
@ H-Cù lao xanh ơi,
Mọi người vui, mình cũng được vui là tốt rồi. Người đáng được nhắc đến và cảm ơn là vợ chông Văn Công Mỹ vì đã tặng thơ còn cho bà con lackiu nữa. Thế mới là giamahavui.
Cứ lâu lâu có ai đó trong xunau.org ra một tập thơ, tập truyện để bà con có dịp gặp nhau cùng vui là tuyệt vời. Biết đâu năm tới VCM ra tập Dạo…2 hoặc tái bản Dạo…1. Tại sao không nhỉ?
CHÚC MỪNG BUỔI ‘”DẠO ĐÀN TRÊN SÔNG” CỦA QUA KỲ ĐÓ NHA! CHÚC MỪNG!
Chúc mừng anh Mỹ và tập thơ mới xuất bản. Hy vọng lần ra mắt tập kế tiếp TL sẽ nhận được thiệp mời.
Cho mình đc
Mail về mythanhsongtrang@gmail.com
Chúc mừng Văn Công Mỹ với tác phẩm DẠO ĐÀN BÊN SÔNG.
Nhánh rong buồn buổi bôn ba
Lòng sông trong đục quê nhà mù tăm
Nổi trôi đâu một chỗ nằm?
Thôi thì lỡ vận trăm năm xứ người.
(Rong buồn)
Đọc mấy câu này làm LMT liên tưởng đến :
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
(Huy Cận )
và gợi nhớ đến thân phận của con người với :
Gót danh lợi bùn pha sắc xám
Mặt phong trần nắng rám màu dâu
Nghĩ thân phù thế mà đau
Bọt trong bể khổ bèo đầu bến mê.
( Nguyễn Gia Thiều)
Có phải thi nhân muôn thuở vẫn găp nhau ở cái tứ thơ ” sầu vạn đại” ?
chú ơi , “sầu vạn đại” là mối sầu lớn phải vậy ko chú…
“chú ơi , “sầu vạn đại” là mối sầu lớn phải vậy ko chú…”
—————————————-
Không phải! “sầu vạn đại” là từ Hán(g)-Việt ; níu muốn “giải” theo tiếng Việt thì:
Vạn=mười ngàn ; Đại=to ; Sầu=buồn
=> Sầu vạn đại=Buồn “mười ngàn to” (không giải thích gì thim!)
“Đại” ở đây là ĐỜI chứ không phải TO. Hán(g) Rùa “tiểu” mà cũng bày đặt…
@ Ớt Bay : Lắm chiện! đã nói là “không giải thích gì thim!” rầu kia mà?(chẳng lẽ lại đi giải thích “Hán(g) Rùa tiểu” nữa na?)
@ riu : không được… “chơi chữ” khi nói đến… “kiến thức” của VR(!)
hiểu rầu, kakkaka, anh Dinh Gùa kiến thức thật uyên thâm quá đẩu!
Uyên thâm & hán(g)…hẹp nữa (chớ hông có rộng-theo Ớt Bay) !
Chúc cuối tuần vui nhé.
Cảm ơn Thắng.
Chân thành cảm ơn quí thân hữu đã không ngại đường xá xa xôi, trong một đêm thời tiết xấu đã có mặt để chia sẻ với chúng tôi niềm vui nhỏ này. Chúng tôi trân trọng và lưu giữ những tấm chân tình như những lẵng hoa tươi đẹp mà quí vị dành tặng. Đã có những thiếu sót nhất định ngoài ý muốn. Thôi thì vì, trên hết, cái tình đối đãi với nhau mong quí thân hữu nhẹ lòng bỏ quá.
…”Niềm vui nhỏ” nhưng mà là hạnh phúc lớn ! Đúng chứ huynh “Qua Kỳ” ?
Tú Gàn vượt một chặng đường dài (300 km đi và về) vì một lời mời trọng thị, vì một chữ “tình” & cảm thấy hài lòng vì sự tổ chức cũng như tiếp đón chu đáo, trân trọng của vợ chồng anh Mỹ-chị Thanh.
Thật sự ngưỡng mộ đôi “trai tài, gái sắc” ở…quán bên sông !
Chúc đêm ra mắt “Dạo đàn bên sông” ở Quy Nhơn sắp tới thành công nhen !
Đi mờ seo hổng hú tui đi dzới! Xấu xấu,xấu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ai kiu … ò í e, ò í e … quài chi ! mần răng mà hú ?
Thâu ráng đợi đi. Ông “Qua Kỳ” ổng dzìa quãy rầu ổng hú nhen !
Sẽ gặp ở QN nghe Phàn.
Cảm ơn Gàn đã không ngại đường xá xa xôi để đến với anh em.
Chúc mừng anh Văn Công Mỹ với Dạo Đàn Bên Sông. Rất mong nhận được tập thơ của anh.
Đã gởi cho H.
Chúc mừng tập thơ Dạo đàn bên sông của anh VCM ra đời.
Em ngồi bên bến sông Côn
Vẫn nghe khúc dạo bên sông Sài Gòn.
Em ngồi bên bến sông Côn
Vẫn nghe khúc dạo bên sông Sài Gòn.
.
Khúc dạo cũng chưa thật… “tròn”
Vì…người chinh phụ,mãi… “hòn vọng phu”?
.
Anh về, em đợi… “lời ru”,
Xua tan những đám…mây mù…ngày qua (?)
.
Mười tám,tháng sáu(18/6*)…đâu xa?
Em nhớ mang xuống tiếng ca_anh đàn*(!)
[ (*)nghe nói 18/6,VCM “làm” ở wi-nhơn; “em” cứ đem tiếng ca xuống đó, “anh Huê Kì” sẽ…dạo đàn(thay vì “Dạo đàn bên sông”_hen?) ]
18/06
Lần về với biển Qui Nhơn
Hòa cùng với sóng đàn mơn man trào.
Sau chuyến về QN chắc chắn VCM sẽ ra mắt tiếp tập thơ Bản hợp xướng cùng sóng biển quá Dzinh Rùa ui!
xin sửa lại
Lần về bên biển Qui Nhơn
Hòa cùng với sóng đàn mơn man trào.
Lần về bên biển Qui Nhơn
Hòa cùng với sóng đàn mơn man trào.
*
Phen này, “Mỹ” dzô ào ào
Tắm cùng…tiên nữ (hổng biết): có vào nổi không?
( “Tiu” là…cái chắc! )
Sóng trôi sóng nổi ầm âm
Có nàng tiên cá ngồi trông Mão vì
khì khì! Nẫu ở biển nẫu chờ Nẫu nghe nẫu cổm động.
Mỹ dzìa rồi Mỹ lại đi
Tiếng đàn dạo có khi không chịu dzìa
Vần thơ ai sẻ Mỹ chia
“Rưng rưng” chặp tối, nửa phia bừng bừng
Mừng Văn Công Mỹ ra mắt tập thơ đầu, đã có nét thơ riêng.
Mong được đọc.
Hồ Ngạc Ngữ
(01633.859.124)
Đã gởi thơ tặng anh.
Chúc mừng Dạo đàn bên sông của anh Văn Công Mỹ.
Mong có lúc được đọc tác phẩm của anh ngay bên bến Sông Trăng. Anh để dành cho TN một bản chứ !
Chúc sức khỏe, niềm vui .
Võ thanh Mỹ.
Cho anh đc
Mail về mythanhsongtrang@gmail.com
@Cảm nhận về “DẠO ĐÀN BÊN SÔNG” của Nhà thơ VCM !
Đọc “Dạo đàn bên sông” của “Con khỉ” –Văn Công Mỹ như đã thoát thai ngàn kiếp từ “hòn đá nhỏ” lăn lông lốc giữa đời ! Để rồi”NGỘ” ra cái lẽ vô thường qua trải nghiệm thăng trầm , suy tư…”HÓA” thành 72 phép thần thông bằng những cung bậc du dương cao vút”té vào trăm năm”, lênh đênh giữa mênh mông bất tận :
_Sớm mai nổi hứng ra vườn
Đi cho hết cõi vô thường xem sao ?
Đi từ bước một chiêm bao
Thêm hai ba bước té vào trăm năm !
(Chào buổi sáng)
“Dạo đàn bên sông” đã tấu lên những khúc nhạc trầm bổng, sâu lắng về “ tình yêu- hôn nhân ; lắm lúc “réo rắt” cái tình yêu quê hương xa vời vợi cô lại thành nổi “BUỒN-THƯƠNG- NHỚ”…là “hình bóng mẹ già quạnh hiu giữa hoàng hôn tắt nắng” như tự trách mình :
_Vẫn là em tự ngàn xưa
Áo tinh khôi níu gió đùa bước chân
Môi hồng biết níu thanh tân
Em độ lượng níu thanh xuân cho chồng.
(Vẫn là em)
_Má như chiều vắng
Đêm như bão gào
Tội con bất hiếu
Nửa hồn thương đau.
(Má và cơn bão)
Cái suy tư đó như “TRĂN TRỞ” một kiếp nhân sinh lưu lạc, đã nhả ra những lời tâm sự như những vần thơ…”THIỀN”thả rơi trên dòng sông trăng cho nước cuốn trôi :
_Thơ chép thả xuống sông
Vọng âm không trở lại
Bèo bọt hoa trôi chăng
Sao đời ta trôi mãi ?
(Bèo bọt)
Đọc “Dạo đàn bên sông” như chính mình tìm lại mình !Đọng lại nhiều cảm xúc ,hoài niệm hơn 40 năm cuộc đời …Để rồi “ Bẻ kiếm bên trời” ngắm mây trôi…mà “MỈM CƯỜI” !
_…Mây trôi cho trắng tận lòng
Bên sông bẻ kiếm vời trông luân hồi .
(Bẻ kiếm bên trời)
Cảm ơn Nhà thơ VCM đã cho thưởng thức “một tiệc thơ” rất TÌNH mà cũng rất LÃNG MẠN đáng yêu còn lưu lại trong lòng bao khách YÊU THƠ !
Cảm ơn bài điểm thơ của em.
Cach nua vong trai dat, tu ben nay Dai Tay Duong, da nghe thoang tieng DAO DAN BEN SONG cua nguoi tho Van Cong My… Nong nhiet chuc mung nha tho nhan ngay 6.6 dang nho nay. Than chuc nha tho luon doi dao cam hung va niem yeu Sang Tao… de tiep tuc dang tang cho Doi nhung bai tho hay.
Khi nào về, anh trai?
25.6 nay lai dat chan tren dat Sai Gon, nha tho oi! Thoi gian vun vut ten bay, lai co duoc niem vui gap go , nghe tho cung chuyen tro, tam su voi ban be roi. Nhat la duoc doc thi pham moi ra lo, dua con so tinh than cua ban tho Van Cong My, Song Trang Quan chu nhan…
Chúc mừng Thi phẩm DẠO ĐÀN BÊN SÔNG của nhà thơ Văn Công Mỹ ra đời. Chắc chị Ái của Rong nghe được vui mừng lắm lắm đó. Nhớ bán rẻ rẻ cho muội Rêu của Rong một cuốn nhe anh. Hy vọng mai mốt Tập Thơ nằm trên Amazon.com. Chúc mừng.. chúc mừng!
chú Mỹ tặng chứ không có bán buôn gì đâu huynh,
thơ mà bán rẻ rẻ mất giá, muội cũng hông thèm đâu…..
Không rẻ rẻ thì đắt đắt; không đắt đắt thì tặng tặng. Muội lúc nào cũng làm khó dễ huynh lắm đó nhe hihih. Coi chừng huynh
Thò tay rình bắt sẻ nâu
Đem dìa hót hót sáng chiều cho dui..
đó huhuh.. hihih… Chúc muội vui khỏe và sớm có một Thi phẩm hay ra đời.
kakkaka,.. chớ đừng mà tưởng bộ muội lúc nào cũng dễ dễ với huynh, còn lâu àh!!
lại giận cá chém thớt rầu, tậu nghịp Sẻ Nâu wúơ, hic..
có con sẻ nhỏ ẩn mình
có người lòng dạ vô tình ghét chưa..!
ác ghê gớm huhuhu
có con sẻ nhỏ ẩn mình
có người lòng dạ thiệt tình thương chưa..!
“gớm, nghề với nghiệp” VP
hihih…
Có người đề nghị bán 100.000, ngu sao nghe. Bán rẻ mà chưa ai mua kìa.
CHÚC MỪNG DẠO ĐÀN BÊN SÔNG CỦA ANH VĂN CÔNG MỸ.
Thật tiếc vì đêm 6/6 muổng không thể đến dự được
Nghe nói hồi đó có một ông thầy khả kính và là một nhà văn nổi tiếng khuyên cậu học trò VCM không nên theo đuổi niềm đam mê thi văn – cậu đã có thơ đăng báo ở tuổi “ô mai”. VCM nghe lời thầy, chăm chú học và làm đủ thứ nghề ngoại trừ “nghề” văn chương.
Một nhà văn nổi tiếng khác cũng người BĐ là Võ Phiến lại bảo văn chương chả phải là “nghề” mà là “nghiệp”. Mà đã là nghiệp thì nó đeo đẳng mình suốt đời, bỏ không được. ” Đã mang cái nghiệp vào thân” là thế. VCM vẫn âm thầm làm thơ và ký cóp mấy chục năm, rồi một ngày chọn ra 72 bài in thành tập “Dạo Đàn Bên Sông” cho bè bạn xem chơi, coi như “sơ kết” đời mình ( không sớm quá mà cũng không muộn), trong đó nhiều bài “nịnh vợ” ( không nịnh vợ mình chẳng lẽ nịnh…ai).
Một đời “chơi thơ” thấy cũng được – cũng là một cuộc chơi như cổ nhân đã nói.
Và chắc VCM sẽ tiếp tục chơi nữa.
Chơi vui vẻ nhé Mỹ.
Nếu còn…sung thì chơi nữa. Sợ gì, hở anh trai.
CHIA VUI & CHÚC MỪNG VĂN CÔNG MỸ! HY VỌNG SẼ CÓ NGÀY ĐƯỢC ĐỌC ” DẠO ĐÀN BÊN SÔNG” ĐÊ KIẾM CHÚT THƠ MỘNG & AN LẠC! MVL
Chúc mừng anh Văn Công Mỹ vừa trình làng tập thơ mới. Đã đọc các bài viết và cảm nhận của các nhà văn nhà thơ về tập thơ trên xunau.vn lần này. Và không còn dạo đàn trên sông mà anh đang chuẩn bị ” ngao du” trên miền đất lạnh….những ngày hè tới..
Tối nay gặp ở ĐL anh nhỉ.
Thi phẩm DAO DAN BEN SONG của Văn Công Mỹ trình bày trang nhã
hình thức khiêm tốn .
Đọc hét tập thơ tôi cảm thấy nhẹ nhàng,sản khoái .Nhờ vậy,tôi đã
quên đi cái buổi tối ra mắt tập thơ ồn ào,không cần thiết .
Anh Khiêm thân mến,
Anh thấy “nhẹ nhàng, sản khoái” sau khi đọc hết tập thơ của VCM – đó là điều tác giả tập thơ vui lắm rồi. Và cái điều “ồn áo, không cần thiết” làm anh khó chịu anh cũng đã quên rồi. Thế là tốt.
Nhân đây tôi cũng xin thay mặt những hội viên “hội” giamahavu và lackiu Xunau thưa với anh rằng mọi cuộc họp mặt của xunau.org đều “ồn ào” như thế, và chúng tôi thấy đó là sự cần thiết chứ không riêng gì bữa ra mắt tập thơ của VCM hôm 6-6. Nếu ai thấy mệt, hoặc cần sự yên tĩnh thì vắng mặt; lần khác khỏe, cần có bạn để lackiu thì đến.
Trân trọng.
Chúc mừng VCM đã cho ra đời đứa con tinh thần DẠO ĐÀN BÊN SÔNG thất tuyệt !
Qua BÊN SÔNG VỌNG MỘT TIẾNG ĐÀN của Lê hoài Lương
VĂN CÔNG MỸ DẠO ĐÀN BÊN SÔNG của Hà tùng Sơn
và NHỮNG CHUYỆN BÊN LỀ RA MẮT TẬP THƠ DĐBS của Thế Ngọc (TTT)
Mỗi người nhìn một nét riêng & cùng bổ sung về VCM ngoài sự thành công về mặt kinh doanh bên cạnh còn có được một nàng thơ luôn vỗ về tinh thần khi bị căng thẳng trong cuộc sống ,cho đến ngày hôm nay đã chính thức cho ra đời đứa con DĐBS…
Điều hạnh phúc nhất của VCM là có được vợ hiền vợ đảm là cánh tay đắc lực luôn sát cánh bên anh suốt đời & cả trong sự thành đạt hôm nay ! Chúc mừng VCM…..
Chúc mừng buổi ra mắt tập thơ DẠO ĐÀN BÊN SÔNG của VĂN CÔNG MỸ thành công tốt đẹp.
Chúc mừng tập thơ Dạo Đàn Bên Sông của Anh Văn Công Mỹ ra đời .
Khi đọc thơ trên mạng Xứ Nẫu này, rêu rất cảm tình với thơ của anh Văn Công Mỹ . Chúc mừng tập thơ DẠO ĐÀN BÊN SÔNG và cuộc gặp gỡ thân tình. Mong đón đọc và những tập thơ kế tiếp
xin lỗi cho rêu sửa anh = chú,,,, hihihihi , nhầm
Sẽ gặp ở QN nhé, em (í lộn: cháu)
Chúc mừng Văn Công Mỹ đã ra mắt tập thơ đầu tay:DẠO ĐÀN BÊN SÔNG.Bốn mươi năm trước nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã nói với Mỹ:” cậu hãy sống đã…”
Bốn mươi năm sau,VCM đã đầy trải nghiệm và có quyền DẠO ĐÀN BÊN SÔNG.
Khúc dạo của một tâm hồn nghệ sĩ về Tình yêu và phận người cũng đủ quyến rũ
biết bao cõi lòng ghé lại đồng cảm với tận cùng hoan lạc hay khổ đau…Tiếng kêu
lạ lẩm của một trái tim và thơ bay lên …
Xin chúc mừng anh VCM”Dạo đàn bên sông” cùng nàng MT mớm “hồn thơ” lai láng…Đọng đầy bến …Sông Trăng Quán !
Chúc mừng nhà thơ Văn Công Mỹ
Hai cách “đọc” thơ của nhà văn Lê Hoài Lương và nhà nghiên cứu Trương Tất Thọ đều độc đáo và có những nét rất riêng. Mỗi người nhìn, bên trong rồi bên ngoài, rồi “thấy” theo cách của mình qua những con chữ muợt mà, chan chứa cảm xúc của Văn công Mỹ…
Đằng sau thành công ( và thành đạt) của nhà thơ, qua câu chữ ta còn nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng một giai nhân, luôn sát cánh bên anh. Tự bao giờ và tất nhiên là mãi mãi.
Chúc mừng nhà thơ VCM. Rất tiếc là ở quá xa, nửa vòng trái đất, nên không thể về gặp gỡ bạn bè và nâng ly ngồi bến sông trăng, nghe anh dạo khúc đàn…tình,
thân ái,
TVD
Anh đã cho mình đc chưa hở anh?
Chúc mừng anh VCM đã khai hoa đứa con tinh thần DẠO ĐÀN BÊN SÔNG đẹp về thiết kế, hay về nội dung.
Chúc mừng buổi ra mắt tập thơ DẠO ĐÀN BÊN SÔNG của anh VĂN CÔNG MỸ .
CHÚC MỪNG DẠO ĐÀN BÊN SÔNG CỦA ANH VĂN CÔNG MỸ.
Hoa phượng cho đc nhé.
Mail về mythanhsongtrang@gmail.com