Lâm Cẩm Ái
Posted in Thơ ca, tagged Lâm Cẩm Ái on Tháng Chín 22, 2011| 119 Comments »
Lâm Cẩm Ái
Posted in Chuyện lạ, Tin tức đó đây, Uncategorized on Tháng Chín 22, 2011| 59 Comments »
DS TRƯƠNG TẤT THỌ
Tình yêu là vật đẹp muôn màu, sống mà thiếu tình yêu thì cuộc sống sẽ cô đơn, trống vắng.
Họ yêu nhau, đó là chuyện bình thường. Họ cưới nhau, đó cũng là chuyện bình thường. Nhưng yêu nhau, cưới nhau ở lứa tuổi gió heo may đã về cho thấy niềm mơ ước khát khao được sống trong yêu thương hạnh phúc ở những người thuộc lứa tuổi gừng càng già càng cay… Và tình yêu của họ phải vượt qua bao nhiêu khó khăn để có thể đến được với nhau.
CHUYỆN TÌNH ĐẸP NHƯ MƠ
Gặp nhau rồi yêu nhau
Danny Li, một giảng viên ngoại ngữ thuộc đaị học Y gặp Yuan Dibao tại Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang rồi yêu nhau năm 1953. Tuy nhiên, số phận đã buộc cặp đôi này phải sống ở hai lục địa khác nhau suốt nửa thế kỷ. Thật kỳ diệu, vào tháng 5/2010, Danny Li và Yuan Dibao đã đoàn tụ và kết hôn vào tháng 9 cùng năm.
Chuyện tình của họ được đánh giá là “chuyện tình thanh tao nhất thế giới”. Hai nhân vật chính:
-Nàng-Danny Li-là con một phụ nữ Pháp với chồng người Trung Quốc là “ngôi sao” ở độ tuổi 24, là một trong những giáo viên trẻ nhất tại trường y Chiết Giang, lại thành thạo 4 ngoại ngữ, gồm Trung, Anh, Nga và Pháp.
-Chàng -Yuan Dibao-, diện mạo khôi ngô, là sinh viên trường Y xuất sắc nhất trong lớp tiếng Nga mà Li dạy, họ gặp nhau năm 1953. Li nhận định “Tất cả sinh viên lẫn giáo viên đều thích anh ấy”. Rồi họ yêu nhau, cả gia đình Li cũng đều quí mến chàng trai trẻ Yuan.
-Nghịch cảnh của cuộc tình đẹp về phía Li là những trở ngại tình cảm giữa cô giáo với sinh viên mình giảng dạy còn Yuan thì dấu Li việc mình đã có vợ ở quê-lấy em gái một người bạn-theo sắp xếp của gia đình trước khi vào đại học.
Năm 1954, trước khi cùng trường chuyển tới Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên ở tây nam Trung Quốc, Yuan cuối cùng đã có đủ dũng khí để nói với Li rằng mình đã có vợ, một người mà anh cảm thấy có nghĩa vụ phải quan tâm và chăm sóc tới khi cô ấy qua đời. Li choáng váng. Dù yêu Yuan, nhưng hai người đã chia tay. “Tôi không còn lựa chọn nào khác. Chúng tôi không thể xây dựng hạnh phúc trên sự đau khổ của một người phụ nữ vô tội khác”, Li nói. Kể từ đó, hai người không gặp lại nhau.
Chức Nữ chờ Ngưu Lang 55 năm
-Năm 1956, Li cùng mẹ về Pháp và viết thư báo cho Yuan biết và họ giữ liên lạc qua thư. Cuộc sống mới của cô vô cùng khó khăn. Li không những phải vật lộn để sống sót tại một xã hội xa lạ với cô, bằng cấp bị phủ nhận mà còn bị sốc văn hóa. , rồi cuối cùng tìm được công việc thư ký tại một công ty thương mại quốc tế. Trong khi đó, Yuan tốt nghiệp và bắt đầu làm việc tại Hạ Môn.Trong những bức thư gửi cho nhau, Yuan chia sẻ với Li về hạnh phúc được làm cha và Li gửi cho Yuan những gói sữa bột trẻ em, quần áo vì biết những món đồ này ở Trung Quốc lúc đó là rất hiếm.
-Khi cách mạng văn hóa nổ ra (1966-1979) tại Trung Hoa thì những lá thư của Li bắt đầu bị gửi trả lại. Để tránh gây rắc rối cho Yuan, Li ngừng viết thư. Tuy nhiên, cô không quên chàng trai mình yêu quý.”Tôi không thể bắt đầu một quan hệ mới dù nhiều người đã tìm đến tôi. Tôi cảm thấy tình yêu của Yuan với tôi là tha thiết nhất và không ai có thể sánh bằng anh ấy”.
-Năm 1976, khi chắc là mọi thứ đã an toàn, Li viết thư gửi về nơi làm của Yuan như trước kia. Tuy nhiên, lá thư này cũng lại bị gửi trả.do Yuan đã thay đổi nơi làm việc và có thông báo cho cô trong một lá thư gửi đi từ năm 1973 nhưng nó không tới được tay Li.
Gặp lại người xưa nhờ con dâu
Vào dịp Tết năm 2010. Ouyang Luying, con dâu thứ 3 của Yuan biết qua một người họ hàng (từng giúp Yuan giấu thư của Li) rằng cha chồng từng hẹn hò yêu đương một giáo viên dạy ngoại ngữ. “Khi ông kể cho tôi nghe chuyện, tôi cảm thấy rất xúc động. Mẹ chồng tôi đã qua đời từ năm 1994 vì vậy tôi khuyến khích ông viết thư”. Ouyang đã đánh thức những kỷ niệm sâu kín trong ông. Yuan đã thức khuya để viết 5 bức thư gởi cho Li và họ hàng với mong ước tìm biết hiện giờ Li đang ở đâu.Yuan sau đó mỗi ngày lại gửi một lá thư. Cuối cùng, một lá thư ghi nơi gửi là Pháp đã được gửi tới Yuan.Tay run run, Yuan mở thư. Nhìn nét chữ quen thuộc, Yuan nghĩ “tạ ơn trời, cô ấy còn sống”.Phong bì chứa một tấm ảnh của Li và bức thư dày 3 trang. Trong đó, Li đưa Yuan đi suốt những gì xảy ra trong cuộc đời cô.Năm 1974, chín năm sau lần thư từ cuối cùng, Li đạt học vị Thạc sĩ về tiếng Trung và làm giáo viên tiếng Trung tại Jean Moulin – đại học 3 ở Lyon với điều kiện cô phải có học vị Tiến sĩ trong vòng 10 năm, điều kiện mà cô đã đáp ứng được vào năm 1979. Năm 1992 Li về hưu và làm phó Chủ tịch của một tổ chức phi lợi nhuận chuyên giúp đỡ sinh viên Trung Quốc. Li vẫn độc thân và sống một mình trong căn nhà của ông bà để lại sau khi bố mẹ cô qua đời.
Ngày 1/5/2010, Li thấy lá thư của Yuan đã chờ sẵn cô ở nhà. “Tôi không trả lời ngay vì không tin đó là sự thật”. Li cầm lá thư của Yuan và ngồi trong sân từ chiều tới nửa đêm. Ngày hôm sau, bưu tá lại mang một lá thư khác tới, cuối cùng Li tin đây không phải là mơ.
KẾT HÔN SAU 55 NĂM CHIA LÌA: CHÀNG RỄ 82T, CÔ DÂU 83T
Hai người bắt đầu thư từ cho nhau như trước. Lần đầu tiên gọi điện cho Li, nàng dâu thứ ba Ouyang đã gọi “chào mẹ Danny”, điều mà Li chưa từng được nghe bao giờ khiến bà không diễn tả được cảm giác hạnh phúc lúc ấy rồi sau đó với sự giúp đỡ của Ouyang, họ nói chuyện điện thoại. Tuy nhiên, hai người vẫn viết thư vì Yuan hơi bị điếc tai. Một tháng sau, Yuan mời Li tới Hạ Môn và nói tùy thuộc vào Li muốn sống cùng ông tới cuối đời hay chỉ tới thăm cũng được. Khi Li bay tới Hạ Môn, Yuan và gia đình tới gặp Li ở sân bay. Yuan đem theo một bó hồng 55 bông.Li chấp nhận lời cầu hôn của Yuan và họ đăng ký kết hôn vào ngày 21/9/2010, một ngày trước trung thu, thời điểm đoàn tụ gia đình theo truyền thống ở Trung Quốc. Con trai Yuan tổ chức một hôn lễ lớn cho cha vào ngày 26/9.
Li và Yuan hiện sống trong nhà của con trai thứ 3. Mỗi sáng, họ lại nắm tay nhau đi dạo trên biển.”Cái gì đã qua thì cũng qua rồi, chúng tôi muốn ở bên nhau tới cuối đời. Tôi mắt kém, Yuan điếc tai. Tôi là tai của Yuan còn anh ấy là mắt của tôi”.
(Tổng hợp từ China Daily, Cultural China)
Posted in Chuyện lạ, Mỗi tấm ảnh một câu chuyện, Tin tức đó đây, Uncategorized on Tháng Chín 22, 2011| 20 Comments »
Không còn hình ảnh lam lũ chân đất áo bà ba như xưa, nhưng trong mưu sinh người Sài Gòn ngày nay vẫn giữ những nét văn hóa cơ bản của đầu thế kỷ 20.
![]() |
| Từ những năm 1910-1930, nam giới đã không còn búi tóc củ hành mà bắt đầu cắt tóc ngắn. Theo đó, nghề hớt tóc dạo đường phố ra đời. Đến nay, các tiệm cắt tóc, salon tóc đã chuyên nghiệp hơn, tích hợp nhiều dịch vụ tiện ích, nhưng thỉnh thoảng đâu đó trên vỉa hè đường phố Sài Gòn, dưới những bóng cây mát vẫn còn những người thợ cắt tóc bình dị, với những dụng cụ hành nghề rất đơn giản, nhỏ gọn. |
![]() |
| Là phương tiện vận chuyển tiện lợi, taxi bắt đầu xuất hiện ở Sài Gòn – Chợ Lớn vào khoảng cuối những năm 40 và thịnh hành những năm 50 của thế kỷ 20. Trong ảnh là chiếc taxi năm 1970 (ảnh trên) và hiện nay (ảnh dưới). |
![]() |
| Sài Gòn xưa có hàng nước, quán cóc bán trà đá, trà chanh…thì trên phố Sài thành hiện nay cũng phổ biến gánh hàng, bàn giải khát với đủ loại nước có ga, nước chanh, sâm lạnh, nước dừa… |
![]() |
| Nghề đưa thư ở Sài Gòn bắt đầu phát triển từ đầu thế kỷ 20, chủ yếu là bằng chân, do các đoàn người vận chuyển từ nơi này đến nơi khác, chỉ một số ít thư được vận chuyển bằng xe. Khi đó đất phương Nam còn nhiều rừng rậm thú dữ nên nghề đưa thư khá nguy hiểm. Ngày này nhờ sự phát triển của công nghệ thông tin, máy móc thiết bị hiện đại nên việc thông tin liên lạc đã nhanh chóng, tiện lợi hơn nhiều lần. |
![]() |
| Hình ảnh chiếc xe đẩy bán hủ tíu dạo gắn liền với văn hóa ẩm thực Sài Gòn hơn 100 năm nay. Những chiếc xe bán hủ tíu đến nay gần như vẫn còn giữ nguyên cách buôn bán lề đường, đặc biệt là là tiếng gõ “lách cách” đặc trưng. Ngày nay vẫn còn những tiệm bán hủ tíu trên 50 năm tuổi như các tiệm của người Hoa ở khu Chợ Lớn, trên đường Triệu Quang Phục (quận 5), đường Gia Phú (quận 6),… |
![]() |
| Gánh hàng rong đã có từ rất lâu đời, và trở thành một nét văn hóa đặc trưng rất Sài thành. Trải bao thăng trầm dâu bể của thời cuộc, gánh hàng rong ngày nay không khác xưa là mấy, vẫn đơn sơ quà vặt, bình dị những tiếng rao. |
![]() |
| Nghề sửa giày bắt đầu xuất hiện vào đầu thế kỷ 20, cho đến nay đã trở thành một trong những nghề thủ công lâu đời nhất tại Sài Gòn. Sửa giày được xem là một nghề khá nhàn nhã, thu nhập không cao nhưng ổn định, bất cứ khi nào cũng có việc để làm. Ngày nay, nghề sửa giày ít nhiều đã bị mai một, nhưng vẫn có thể bắt gặp những người thợ già đang miệt mài đóng giày trên hè phố, nhất là ở các đường Lê Thánh Tôn, Hai Bà Trưng (quận 1)… |
Lê Phương – Mai Nhật
(Ảnh tư liệu Sài Gòn xưa tổng hợp từ nhiều nguồn