Trần Vấn Lệ
.
Cả tuần nay trời nắng. Sáng, chiều, lạnh bâng quơ. Cali rất ít mưa, chỉ mưa khi bão rớt…
Cũng thèm mưa rắc hột, mà không có thì thôi!
Chắc con chim bật cười nếu nó nghe mình nói?
Cây đang mùa kết trái, nhìn mãi thấy vui vui…Bè bạn không con ai mặn mòi thăm nhau nữa…
Mà có thăm, có hứa; hứa rồi biết làm sao? Ngày tháng trôi qua mau, lời hứa nào cũng chậm…
Có khi lòng vẫn thắm, tình thì lại mây trôi!
*
Làm thơ mình săm soi rồi gục xuống bàn viết. Bài thơ nào chấm hết? Hình như chưa bài nào!
Bốn tám năm chiêm bao, ước mơ thành mộng mị! Không ai gọi Chiến Sĩ những người trai cuối đời!
Có lúc cũng ngậm ngùi…chỉ ngậm ngùi có lúc. Mẹ Cha từng khổ cực gấp trăm lần bầy con…
Nhắc để nhớ Quê Hương, nhắc để cho còn nhớ: núi chưa mòn hơi thở, sông đi nữa vẫn dài!
Ngộ chớ chữ Trần Ai! Ai trần ai… ai biểu? Công Hầu, Khanh Tướng thiếu trong tất cả bài thơ…
Em có hiểu thế chưa? Tha nhé người lỡ cuộc. Cúi đầu trước Đất Nước, gục đầu Đất Nước đâu?
Tôi hỏi chim bồ câu, chúng giụi đầu thương mến. Ở đây không chim én dù mùa Thu sắp về…
Ngó ra đường, vắng hoe. Nhánh liễu buồn, gió chải…