Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Thơ ca’ Category

Giao cảm

Lệ Thu

.

Hình như có anh về trong bướm trắng

Bay quanh em đôi cánh chớp nhẹ nhàng

Hình như có anh về trong gió ấm

Thoảng vai em như thể cánh tay choàng

Mắt trong suốt anh về tia nắng sáng

vờn yêu thương trên lọn tóc phai màu

Xin anh cứ trở về như thuở trước

Lửa yêu thương còn ủ tận đáy lòng

Miễn đúng là anh, trong hình tướng nào cũng được

Chỉ xin đừng hiện thành người – hư – thực… khiến em đau!

Vì sao ư ? Hẳn là anh cũng biết

Em muốn thiêng liêng giao cảm một linh hồn

Chẳng thực thể nào có thể thay anh được

Kỷ niệm huy hoàng dịu ngọt, Em – Anh

Ta không muốn lời thị phi vấy bẩn

câu chuyện tình Bỉ ngạn* mấy ngàn năm

Vì tình yêu muôn đời vẫn uy nghiêm huyền nhiệm

Khác ngoài kia tính dục thích buông tuồng

Dẫu vẫn biết tạo hoá là sinh nở

Nhưng tình yêu còn mãi chỉ trong hồn!

3.3.2023

Lệ Thu

——–

* Bỉ ngạn: Tên một loài hoa đỏ mọc trên vách đá từ vệt máu của chàng trai đã quên mình cố hái được bông hoa đẹp tặng người yêu. Hoa ấy, theo truyền thuyết, ngàn năm mới nở một lần!

Read Full Post »

Không đề

Vũ Đình Huy

.

Sài gòn bây giờ chật chội

Không còn chỗ anh thất tình

Anh vẫn ngày ngày lê lết

Cõng nỗi buồn và làm thinh

.

Sài gòn bây giờ heo hút

Anh đi không thấy mặt người

Ơn em vẫn còn đâu đó

Thắp cho anh chút mặt trời

.

Lòng anh bây giờ cố quận

Đi về nhưng quá tha phương

Có đôi khi anh tự hỏi

Là em hay tại con đường

.

Trái đất vẫn quay – anh biết

Và anh chỉ có một đời

Nên anh chẳng thèm nuối tiếc

Nhưng mà buồn quá em ơi .

Read Full Post »

” Quy Nhơn bé nhỏ “

Mai Văn Hoan

.

Ôi Quy Nhơn , “Quy Nhơn bé nhỏ “ !

Sao mãi giờ ta chưa biết Quy Nhơn

Có xa chi từ đây đến đó

Ta như nghe ai đó dỗi hờn

.

Ôi Quy Nhơn ,” Quy Nhơn bé nhỏ “

Con đường nào ai vẫn thường qua ?

Ngôi nhà nào hiện ai đang ở ?

Xin Quy Nhơn chỉ giúp cho ta !

.

Ôi Quy Nhơn “ Quy Nhơn bé nhỏ “

Ta khát khao gặp được Quy Nhơn

Cùng với ai đuổi bắt còng gió

Chạy tung tăng trên sóng dập dờn

.

Ôi Quy Nhơn , “ Quy Nhơn bé nhỏ “

Ta muốn lên Ghềnh Ráng cùng ai

Đi cùng ai đến bên ngôi mộ

Thắp nén nhang tưởng niệm thiên tài

.

Ôi Quy Nhơn , “ Quy Nhơn bé nhỏ “

Sao chiều nay cứ vang vọng Quy Nhơn

Biển Quy Nhơn con sóng nào vừa vỗ

Ta như nghe có tiếng dỗi hờn

.

Ôi Quy Nhơn , “ Quy Nhơn bé nhỏ “

Vâng , thế nào tôi cũng đến Quy Nhơn !

Read Full Post »

Đà Lạt

Phạm Minh Châu

.

Xuống phố

Con đường mỗi sáng

Mưa bay

Thành phố như mơ

Đèn đường

Đêm

Vẫn thức

Lãng đãng

Sương giăng mờ

Thành phố

Cao cao thấp thấp

Buổi sớm

Ẩn hiện trong sương

Vẻ đẹp như tranh thủy mặc

Ôi! Đà Lạt

…Thiên đường.

* Giải ba cuộc thi sáng tác văn học nghệ thuật “ Lâm Đồng chào thế kỷ

XXI” không có giải nhất. T6/2000.

Read Full Post »

Hôn xin đừng nhắm mắt

Trịnh Sơn

tôi sẽ nói dù chỉ vài lời
chẳng thể nào im lặng
chúng ta còn lại gì nếu ánh sáng biến mất
trong nấm mồ sum vầy mặt trời mặt trăng mặt đất
mặt sáng tươi thiên thần mặt lạnh lùng quỷ dữ
mặt yêu thương mặt oán thù
mặt cười mặt khóc
mặt trẻ mặt già
mặt khôn mặt dại
mặt trái mặt phải
kể cả những vì sao ngỡ như 0 có mặt
trong câu chuyện bất tận mặt mặt mặt mặt nào cũng cố thể hiện mình
kể cả khi vắng mặt

chúng ta còn lại gì nếu nấm mồ thức giấc sau muôn trùng 0 1 1 0 0 0 thì 1
nấm mồ đòi 1 khuôn mặt
để rửa
để có cái mà soi trước gương
để có cái mà vác ra đường
mỗi đêm về ném lên giường

dẫu thế nào tôi cũng phải nói
dù chỉ vài lời

cho đến khi em nhận ra trong vòng tay mình là 1 nấm mồ
rên rỉ cùng em đêm từng đêm là 1 nấm mồ
trên khóe môi người
tình còn có mặt

ts.

Read Full Post »

Con sẽ về

Trần Dzạ Lữ

.

Con sẽ về dù ngăn sông cách núi(*)

Huế không còn thấy hạt gạo de xưa(**)

Nhưng thơm thảo đến ngàn năm lòng Mạ

Khi ngang hồn rưng rức tiếng ầu ơ…

.

Trên chuyến tàu đậu lại ngọt giấc mơ

Con băng băng qua Trà Am quỳ gối

Đứa giang hồ quy cố hương xưng tội

Bất hiếu này xin Mạ thứ tha cho !

.

Bốn mươi năm đất cũ dang tay chờ

Vậy mà con đi tha phương biền biệt

Bể dâu lắm người ơi, xin thưa thiệt

Bởi óc cùn, chí đụn giữa ngu ngơ…

.

Con sẽ về tắm lại dòng sông thơ

Rất soi bóng kinh thành lúc có Mạ

Người con gái Công Tằng còn thỏ thẻ

Lời như chim? hay lạc bến xa bờ?

.

Sẽ thanh tẩy lòng con nơi thu Huế

Đẹp như chuông thánh thót buổi ưu đàm

Sẽ vô ưu tháng ngày nơi cố xứ

Kệ dương gian còn chộn rộn, tranh giành…

.

Trần Dzạ Lữ

(*) Lấy ý câu nói của Nguyễn Bá Học: Đường đi khó ,không khó vì ngăn sông cách núi/Mà khó vì lòng người ngại núi, e sông…

(**) Gạo De An Cựu nổi tiếng ngày xưa

Read Full Post »

Ngày thơ & Nhà thơ

Lê Đức Dục

Kính thưa mười vạn nhà thơ trong một ngày thơ

Kính thưa trăm tập thơ mỗi ngày bình quân xuất bản

Kính thưa trăm nhà thơ chức sắc xủng xoảng

Kính thưa ngàn nhà thơ in vạn bản mỗi tập thơ

.

Kính thưa nhà thơ khoe in một trăm lẻ sáu bài thơ xuân

(In trang trọng trên bảy mươi hai tờ báo tết)

Kính thưa một vạn nhà thơ long lanh lẫm liệt

Card visit thơ in kèm theo mười chín chức danh 🙂

.

Kính thưa một vạn nhà thơ có thẻ hội viên

Kính thưa mười tám vạn nhà thơ đang khát khao có thẻ

Kính thưa đã đủ chưa hỡi vạn nhà thơ xứ sở

Áo rách thi ca, áo gấm thi hào

Và che mặt, thơ buồn nôn thơ ở ẩn

Thơ cợt đùa trêu ghẹo phận cần lao

.

Thơ quốc doanh, thơ tỉa lông tỉa cánh

Đây là nhà thơ -và thi sĩ gào to 🙂

Trên gác cũ con thạch sùng chắt lưỡi

Thơ bây giờ chắt lưỡi thiếu mẻ kho

.

Trả cho thơ về cọng rêu lá cỏ

Trả cho thơ về thăm thẳm lặng im

Móa, xin thơ đừng ồn ào như chợ vỡ

Có nhẽ nào thơ giả được kái kon tim ???

Read Full Post »

Nguyễn Kim Huy

.

Tuổi sáu mươi, tôi trở lại bản thân mình

Đứa trẻ nhà quê sinh ra da khét nắng

Miếng sữa mẹ đầu đời thơm mùi khoai mùi sắn

Chén mắm cá cơm cá nục mặn mòi mỗi bữa tôi ăn

Tuổi sáu mươi, tôi dừng lại những băn khoăn

Làm sao trả được hết ơn cuộc đời, ơn mẹ cha sinh ra, ơn những người giúp tôi khôn lớn

Và tự nhủ mình thôi nguôi giận nguôi hờn

Những ai đó có khi làm mình buồn tủi

Tôi ngồi gỡ những kỷ niệm đời tôi

Như người đánh cá chăm chú gỡ những con cá mắc lưới

Con cá to, con cá khoẻ

Càng giãy dụa càng mắc sâu

Những kỷ niệm càng đẹp, càng khắc khoải cùng nhau

Càng rối bời tấm lưới lòng tôi giăng trải

Ngày còn thơ nơi xóm nhỏ tôi mê hoa mê trái

Suốt ngày lội dọc sông Trầu

Bắt con cá rô, hái chùm dủ dẻ

Trong nắng mai lên căng ngực hít gió đồng

May lớn lên tôi không trở thành kẻ lông bông

Cũng học hành, cũng có nghề có nghiệp

Có anh em bạn bè, có vợ có con có cháu đời mai sau nối tiếp

Nhưng ngọn gió điệp trùng phóng khoáng trên cánh đồng ngợp lúa vàng xưa vẫn nhiều khi làm tôi trăn trở khát khao

Những tự do không trói buộc hồn mình

Dẫu biết nói làm sao cho nỗi niềm tôi cạn tỏ?

Nói làm sao cho cạn tỏ nỗi niềm tôi

Bài thơ này tôi viết cho tuổi sáu mươi, mai tôi thành người khác

Mai tôi hát bài ca lão giả

Bên khúc sông xưa lồng lộng gió đồng

Dọc bờ sông vẫn nở nhiều hoa trái

Bước qua đó là lòng tôi thắm lại

Tôi làm cuộc trở về nguyên vẹn những niềm mơ…

7.12.2022 – NKH

.

Read Full Post »

Nguyễn Hoàng Anh Thư

.

Tựa như bạn đánh rơi
từng con số thật nặng
như giá xăng
từng cây số được xếp chồng trong túi áo

Tựa như bạn đánh rơi phụ âm cuối
sự mát lạnh từ vầng trăng
và đêm chẳng thể viết thành lời
sau giấc mơ
trăn trối

Tựa như chiếc bóng nằm nghiêng trên lưỡi cuốc
trong giấc mơ của cha
xới lên từng giọt mồ hôi
tựa như nhọc nhằn từng nụ cười
bạn không thể đánh rơi
nỗi lo của mẹ

Thiêu hủy bài thơ
và rút từng lời nói
của thời gian
như sáng nay đã khuyết một góc đường
có chùm trạng nguyên vừa trụi lá
bạn sẽ đổ lỗi cho một số lý do
về cái máy tính bị tắt nghẽn
và bạn sẽ biết
tình yêu cuộc sống
lớn hơn mười ngón tay
hơn sự phàn nàn
về số tiền lương ít ỏi mà bạn nhận cuối tháng
bạn hãy chấp nhận
tham gia với đám đông
để đi tìm cầu vồng
mọc sớm

Thiêu hủy bài thơ
tựa như điều bạn đang đợi chờ
và không thể nói
tôi đang rơi
vào cơn buồn ngủ

và chẳng có bài thơ nào kể lại cho bạn nghe
về câu chuyện thiên đường
hay địa ngục

Read Full Post »

Trần Vấn Lệ

Sài Gòn mưa xưa đẹp: ào ào xuống, hết liền! Nay, Sài Gòn hết duyên? Mưa liên miên từ Tết…

Mưa phùn và giá rét giống giống ngoài Bắc ghê! Mưa nhiều lúc não nề: Mưa gì ướt cả mắt!

Ai cũng chối mình khóc, làm sao chối được gương? Cái mặt soi buồn buồn, phấn son tô bỗng nhạt.’

Phải nói như hờn mát! Mình hờn mát với mình… còn hơn là làm thinh! Trời ơi mưa buồn quá..

Me Sài Gòn rụng lá, mưa rụng lá nhiều thêm! Đường Duy Tân chắc quên những đôi nhân tình cũ?

Ờ nhỉ mà ai nhớ người đang đi trong mưa? Chuyến vượt biên bao giờ, không bao giờ đến bến!

Những lời tình tự hẹn… tất cả thành mưa rồi? Chờ chờ hoài một người không về cho thấy mặt!

… thì mưa bay vào mắt chớ biết bay vào đâu!

*

Sài Gòn nhiều nhà lầu. Nhiều nhà không có mái… Anh ơi buồn em trải che mưa cây sầu riêng…

Ước chi có anh bên hứng em mưa trên tóc! Ước chi em được khóc trên bờ vai cố nhân…

Sài Gòn đang vào Xuân, mưa phùn từ hôm Tết. Chuông Nhà Thờ ngân mệt… bây giờ nhường gió mưa!

Trần Vấn Lệ

(9:17am, 02.02.2023)

Read Full Post »

Older Posts »