Trần Mai Hường.
Có một ngày đá bỗng thấy nhớ nhung,nỗi nhớ vu vơ từ nơi nào xa lắm,mây như mướt hơn khoe trời ngọt nắng,ngọn gió mềm lay khẽ phím non tơ.
Ngỡ qua rồi những run rẩy xa xưa,thời phấn trắng bảng đen tươi nguyên màu áo, tình yêu ngàn đời vẫn trái tim mách bảo,thuở tinh khôi lại chập chững tìm về.
Em rưng rưng đón nhận đam mê, khẽ lùa tay chặn tim mình lỗi nhịp,có phải anh thực hư hư thực, giăng mắc này mặc định những đa đoan.
Đêm trống đêm em hờn giận thời gian mà thời gian thích đùa dai đến lạ,em như chấm buồm nhỏ nhoi giữa trùng trùng biển cả,nào biết dưới biếc xanh kia ẩn chứa những gì.
Chợt bàng hoàng khi khép nhẹ hàng mi,ẩn hiện bóng hình người em mong gặp, biết đâu… biết đâu… ở một nơi xa lắm, anh cũng như mình…lặng lẽ…biết đâu…
Em Trần Mai Hường xin lỗi các anh các chị mấy hôm trước MH bận việc đi xa nên không trả lời mọi người được,xin mọi người thông cảm,xin cảm ơn mọi người đã chia sẻ bài thơ này với MH.
Biết đâu….Biết đâu…
Thơ như văn.
…” Em như chấm buồm nhỏ nhoi giữa trùng trùng biển cả”
Một chấm xanh
Một chấm biết buồn…
Vì:” Có một ngày đá bỗng biết nhớ nhung…?”
Và, có một ngày Đá trở thành …thi sĩ
Cám ơn Trần Mai Hường, bài thơ xuôi rất hay & đặc biệt ,
Chi rất thích hai khổ thơ này lắm :
“Em rưng rưng đón nhận đam mê, khẽ lùa tay chặn tim mình lỗi nhịp,có phải anh thực hư hư thực, giăng mắc này mặc định những đa đoan.”
…
Chợt bàng hoàng khi khép nhẹ hàng mi,ẩn hiện bóng hình người em mong gặp, biết đâu… biết đâu… ở một nơi xa lắm, anh cũng như mình…lặng lẽ…biết đâu…
Chúc em an lành – may mắn – hạnh phúc trong mùa Valentine nhé.
Chợt bàng hoàng khi khép nhẹ hàng mi, ẩn hiện bóng hình người em mong gặp, biết đâu… biết đâu… ở một nơi xa lắm, anh cũng như mình…lặng lẽ…biết đâu…
Bốn câu thơ này hay lắm TMH! Bộ TMH đang muốn yêu thêm để có cảm xúc viết thơ hay là sao đây!? Cho Rong mượn đỡ bốn câu thơ trên nhé! Cảm ơn TMHường.
điệp ngữ “biết đâu” ở cuối góp phần làm bài thơ thật nhiều cảm xúc …
Một bài thơ xuôi rất .,,thơ và rất hay . Rất ít gặp trên trang thơ XU71NAU ,Chúc mừng MH.
Mong bạn gặp được người mong gặp.
Em gái xứ Đoài, “Nhành mai hóa thân” ơi, mong luôn yêu và được yêu, em nhé
Thơ copy trên mạng không biết tên tác giả.
++++++++++++++++
Có những chiều về qua chợ cóc
Đú đởn muốn tặng em, ví dụ – một đoá hồng
Nhưng cứ đứng, bần thần, rồi ngại..
Chẳng biết vợ mình, có chọc mình không?
Bao năm rồi em nhỉ
Từ độ em theo chồng?
Chồng em như là kẻ
Có sống cũng bằng không…
Anh lặng nhìn, lũ trẻ ranh trên phố
Và thấy lơ ngơ, giữa lấp lánh đèn mầu
Chúng ngủng nguẩy, nào gấu bông, hoa đỏ..
Bỗng chợt giật mình, ta có gì cho nhau?
Ôi thời buổi, mở cửa ra là khốn đốn
Là cơm áo sáng mai, là con cái đến trường
Là nghề nghiệp chông chênh thời khủng hoảng
Là nụ cười gượng gạo, buổi nhiễu nhương.
Nhẽ nào anh, được đổ cho thời buổi?
Và được đổ cho, cơm áo gạo tiền?
Để mỗi lúc chạm vào vùng lãng đãng
Anh tự huyễn mình, cho phép được quên…?
Chiều nay, nếu về qua chợ cóc
Nhất định anh sẽ mua,ví dụ – một đoá hồng
Và cứ thế, mặt dày tặng vợ
Kệ em rằng, có chọc hay không!
Chào Mai Hường,
Một lối viết kết hợp thơ và văn xuôi, không lạ, nhưng, có chút ngậm ngùi pha lẫn một ít ngất ngây trong ngày Valentine!
“…mây như mướt hơn khoe trời ngọt nắng,ngọn gió mềm lay khẽ phím non tơ.”. Trước 1975, có một chị bạn của anh trai anh với bút hiệu “Mây lang thang” đã viết: “Tôi chỉ là một loài mây lang thang, sẽ bay mãi, bay hoài, để địa điểm đến là khung trời anh đang ở”. Mong rằng MH “mướt hơn khoe trời ngọt nắng”.
Chúc nhà thơ vui và hạnh phúc nhiều trong ngày valentine.
“Chợt bàng hoàng khi khép nhẹ hàng mi,ẩn hiện bóng hình người em mong gặp, biết đâu… biết đâu… ở một nơi xa lắm, anh cũng như mình…lặng lẽ…biết đâu…”
Cứ mong như vậy nhất là trong ngày valentine nhà thơ ơi !
Tình yêu ….ôi! tình yêu ….
Thơ thật nhẹ nhàng . Chúc TMH ngày valentine hạnh phúc .
Chị cũng thích cái câu mà Yến Du trích ra đó! ngày Valentine có bài thơ hay lắm Mai Hường à! Chúc em thật hạnh phúc trong ngày này nhé!